Giọng nói của Khương Tuế Tuế vốn không lớn, nhưng cô là nhân vật cao quý của khắp cả kinh thành, lúc cô nói chuyện, cả hiện trường đều im lặng, mỗi một người đều đang cung kính lắng nghe.
Mà lời của Khương Tuế Tuế, khiến cho Khương Hề Hề trở nên rất tức giận!
"Hề Hề, em xem chiếc vòng tay ngọc bích này trông không tồi.”
Vệ Minh Trạch kéo lại sự chú ý của Khương Hề Hề.
Sản phẩm bán đấu giá tiếp theo là một cặp vòng tay phỉ thúy, với lại còn là loại ngọc lạnh quý hiếm.
"Đôi vòng ngọc này rất thích hợp với dì Lan." Dì Lan mà Khương Hề Hề nói chính là mẹ của Vệ Minh Trạch.
Vệ Minh Trạch nói: “Để anh đấu giá cặp vòng ngọc này, một chiếc cho mẹ anh, một chiếc thì tặng cho dì Huệ.”
Khương Tuế Tuế đang thảo luận với A Đại, ngọc lạnh được chế tác thành vòng tay đó được dùng để lát gạch đất trong biệt thự của Hoắc gia.
Cô bỗng nhiên nghe thấy Vệ Minh Trạch nhắc đến “dì Huệ”, trái tim bỗng nhiên đập mạnh.
Cô rõ ràng là con gái ruột của mẹ, vậy mà 4 năm trước, lúc cô trở về Khương gia, mẹ ngay cả nhìn chính diện cũng không nhìn lấy cô một lần.
"300 vạn lần một!"
Người bán đấu giá hét lên giá của Vệ Minh Trạch, Khương Tuế Tuế liền giơ cao tấm bảng trong tay lên.
"500 vạn.”
Giọng nói mềm mại trong trẻo vang lên, các khách mời trong buổi đấu giá lại một lần nữa cảm thán.
Vẻ mặt của Khương Hề Hề suy sụp hoàn toàn, sao những sản phẩm bán đấu giá mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-meo-danh-da-cua-hoac-gia/1180834/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.