4.
Nguyên đoạn đường đi, Hứa Tiêu thuyết giáo cho tôi một tràng về ý thức an toàn này nọ.
Tôi cũng không phản bác, để cậu ấy đi theo sau.
Rạp chiếu phim hiện ra trước mặt.
Vừa thấy biển hiệu, Hứa Tiêu càng nói hăng say: “Cậu biết buổi tối gặp gỡ riêng với bạn con trai trên mạng là đáng sợ lắm không hả? Hai người còn xem phim?! Cậu có biết đàn ông thường thích động tay động chân trong rạp chiếu phim không hả?”
Rốt cuộc tôi tìm thấy bóng dáng quen thuộc kia, gọi to: “Bà ơi!”
Bà ngoại đứng ở cửa cũng nhìn thấy tôi, vẫy vẫy tay.
Giọng Hứa Tiêu đột nhiên im bặt.
Tôi cười tủm tỉm nhìn cậu ấy: “Đây là bạn qua mạng mà tôi muốn gặp riêng, đáng sợ không?”
Hứa Tiêu ho khan hai tiếng, lảng qua chuyện khác: “Cậu trốn học chỉ để xem phim với bà à? Phim gì vậy, tôi cũng muốn xem.”
Bà ngoại cầm bắp rang đi tới, thấy Hứa Tiêu: “Đây là bạn học của Ngôn Ngôn sao? Con cũng không tham gia chợ đêm à?”
Hứa Tiêu: “Dạ? Chợ đêm gì…”
Tôi dẫm lên chân cậu ấy.
Khóe miệng cậu giật giật, bình tĩnh yên lặng rút chân về, gật đầu: “Dạ, con không tham gia, con tới xem phim.”
Bà ngoại cũng cười: “Trùng hợp vậy? Con xem phim nào?”
Hứa Tiêu ngoan ngoãn đáp: “Khương Ngôn xem phim nào con xem phim đó ạ.”
Thật ra cậu ấy không có vé.
Không biết cậu ấy làm thế nào mà vào được, tóm lại khi tôi với bà ngoại tìm được chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-may-thoi-gian/2851143/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.