9.
Tôi quay lại siêu thị này một lần nữa.
Lần này không cần hỏi người nhân viên bán hàng, tôi đến trước kệ hàng lấy một bình xịt hơi cay xuống.
Bảng giá trên kệ rơi xuống, Hứa Tiêu đi theo sau tôi hỏi: “Đây là cái gì?”
Tôi nói: “Bình xịt hơi cay.”
Anh ra vẻ thẹn thùng: “Chuẩn bị cho tôi à? Căn cứ mức độ mê tôi của cậu thì đúng thật tôi cần cái này, cảm ơn.”
Nói rồi giơ tay ra lấy.
Tôi nắm cổ tay anh, bỏ kẹo sữa UHA vào tay anh: “Cho cậu cái này.”
Hứa Tiêu nhìn chăm chăm chữ viết trên kẹo, nói: “Cậu cậu cậu… sao cậu biết…”
Anh khó khăn lắp bắp, sau đó cứng miệng lạnh lùng: “Tôi không thích ăn kẹo! Ai mà thích mấy thứ tào lao của con gái này chứ!”
Tôi để kẹo lại trên kệ: “Cậu không thích thì thôi.”
Anh lập tức giật kẹo lại, vẻ gượng gạo: “Nếu cậu cứ khăng khăng phải tặng cho tôi thì tôi miễn cưỡng nhận lấy.”
Tôi cười nhìn anh: “Hứa Tiêu, ăn kẹo của tôi rồi thì dạy cho tôi mấy chiêu đánh đấm đi, được không?”
Hứa Tiêu hỏi tôi muốn học gì.
Tôi diễn tả với anh: “Giả sử có tình huống như vầy, tôi với đối thủ chênh lệch về vóc dáng. Ban đầu hắn kéo tôi từ phía sau, sau đó giữ chặt tay chân tôi, sau đó đè tôi xuống đất… có cơ hội hay chiêu nào để tôi lật ngược tình thế giết hắn không?”
Vẻ mặt Hứa Tiêu dần nghiêm túc.
Đôi mắt đen như mực của anh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-may-thoi-gian/2851131/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.