Thư Di mang theo tâm trạng bực dọc vào phòng làm việc khiến mọi người đều cảm thấy sợ hãi. Một vài người nói nhỏ với nhau
"Cô ấy sao vậy? Mới sáng mà tâm trạng đã không tốt rồi sao?"
"Ai mà biết gì cô ấy"
"Ôi trời, còn đi làm sao? Tưởng rằng ở nhà để Trương tổng bao nuôi chứ?". Một tiếng nói chua ngoa từ ngoài vọng vào, giây sau xuất hiện một người phụ nữ có lẽ bằng tuổi Thư Di, trên người đều là hàng hiệu nhưng vẫn không thể che nổi bản tính rẻ tiền của cô ta. Nhìn thấy cô ta, Thiên Nghi lập tức đứng dậy, còn Thư Di thì vẫn bình tĩnh ngồi đọc tài liệu
"Lưu Thư Di, cô bị điếc sao?". Người phụ nữ kia la to khiến mọi người đều giật mình
Thư Di bình thản cầm ly cafe đứng dậy, đi lại gần cô ta. Cô vung thẳng ly cafe vào mặt cô ta
"Cao Tịnh Kỳ, cô tỉnh chưa? Sáng sớm đến đây làm ầm cái gì hả?"
Đối với một người kênh kiệu như cô ta thì việc bị tạt cafe trước mặt mọi người là một điều vô cùng nhục nhã, cô ta hét lớn tên của Thư Di rồi định vung tay đánh cô. Thư Di vẫn giữ mặt lạnh nói với cô ta
"Tôi thách cô dám tát tôi"
Sau lời nói của cô, cô ta hạ tay xuống, có người trong văn phòng muốn đưa khăn cho cô ta liền bị ánh mắt như lưỡi dao của Thư Di liếc nhìn liền rút tay lại, không dám đến gần Cao Tịnh Kỳ kia nửa bước.
"Tôi nói cho cô biết, Giang Triều là vị hôn phu của tôi, tôi cấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-luat-su-xinh-dep-va-tong-tai-lanh-lung/1820586/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.