*Sân bay Quốc tế Phó Đông*
Sau 10 tiếng ngồi máy bay đường dài, Kelly có vẻ mệt mỏi xách hành lí qua khu bảo an, trong lúc đứng chờ kiểm tra, cô nói với Milian
"Chúng ta về cô nhi viện"
"Chị muốn về đó ngay sao? Không định đi đến nhà nạn nhân trước sao?"
"Không vội, chị về thay quần áo rồi đến cũng được"
"Đã kiểm tra xong, hai người được phép ra sân bay". Bảo an nghiêm túc nói
Kelly gật đầu một cái rồi hai người nhanh chóng bước ra, Milian đã gọi taxi từ trước nên hai người vừa ra đã có taxi chờ sẵn, tài xế bước xuống cầm lấy hành lí của hai người bỏ vào cóp xe rồi khởi động về cô nhi viện. Kelly day day thái dương rồi nói với Milian
"Hoàn cảnh của gia đình đó như thế nào?"
"Gia đình đó thuộc diện khó khăn, bà ngoại của bé là giáo viên về hưu, mẹ và ba bé là công nhân làm ở xưởng đóng giày"
Sau khi nghe cô nói xong, Kelly vẫn không nói gì, cô trầm ngâm suy nghĩ, Milian thấy cô như vậy cũng không lấy làm lạ vì trước nay cô đều như vậy, chỉ cần đối mặt với vấn đề khiến cô phân vân thì cô sẽ im lặng suy nghĩ.
Lát sau, taxi dừng trước cổng cô nhi viện, Kelly bước xuống xe, trả tiền cho tài xế rồi cùng Milian bước vào trong. Đã 6 năm rồi cả hai người không trở lại đây, cả hai người họ đều là cô nhi được mọi người nhặt về, dù vậy nhưng cả hai vẫn chưa bao giờ tự ti với xuất thân của mình, thậm chí Kelly còn tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-luat-su-xinh-dep-va-tong-tai-lanh-lung/1820571/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.