*Chu thị*
Cả năm người vừa bước xuống xe đã bị đám phóng viên chặn lại, từng người đều đặt ra câu hỏi của riêng mình
"Nghe nói Trương thị đã tuyên chiến với Tạ thị và Chu thị. Chuyện này có thật không vậy Trương tổng?"
"Hôm nay mọi người đến đây là vì chuyện đó phải không?"
"Bây giờ Chu thị và Tạ thị đang trong thời kì cực kì khủng hoảng, liệu mọi người có muốn thâu tóm luôn hai tập đoàn đó không?"
Có người định hỏi tiếp nhưng bị ánh mắt lạnh lùng của Trương Chấn làm cho rợn người, tự giác lui ra. Bọn họ uy nghiêm bước lên phòng Tổng giám đốc. Cửa phòng không đóng, nhìn vào có thể thấy Chu Lập Thành đầu tóc rối như tơ vò ngồi xem hồ sơ. Trương Chấn lãnh đạm gõ cửa
"Tôi đã nói là không muốn gặp". Chu Lập Thành bực dọc hét lớn
"Ông cũng không muốn gặp tôi?"
Nghe được giọng anh, ông ta lập tức ngẩng đầu, dùng ánh mắt đỏ ngầu vì thức khuya và giọng nói trầm đục hét vào mặt họ
"Chúng mày còn đến đây làm gì nữa? Chúng mày chê tao chưa đủ thảm sao?"
"Đúng vậy. Chúng tôi chê ông chưa đủ thảm đó"
Nói xong năm người liền bình thản bước vào, ngồi xuống sofa. Triệu Yến đặt tài liệu lên bàn, mỉm cười nói
"Chu tổng, có vẻ công ti của ông sắp phá sản?"
"Con khốn, mày hại chết con gái tao, vợ tao thì trở nên điên loạn cũng vì mày. Đáng lẽ mày phải chết lâu rồi chứ"
"Tôi không làm chuyện thẹn với lòng, Diêm Vương không dám nhận tôi đâu"
"Mày..."
"Thôi vào vấn đề chính. Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-luat-su-xinh-dep-va-tong-tai-lanh-lung/1820565/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.