Quách Từ Mạn nét mặt khẩn trường nhìn Úc Lê Xuyên đang xem bài tập của mình, ngồi một bên cường điệu nói: "Cậu có biết tôi là hàng năm đều nhận được học bổng hay không? Mỗi lần thành tích đều đứng đầu.
Lúc nói chuyện tay che ở miệng, tư thái hòa trong đôi mắt càng che càng lộ cảm giác ưu việt, tựa hồ là đang dùng cái này để phủ nhận phán đoán của Úc Lê Xuyên.
Mặc Sênh lúc này đang nhìn đạn mạc của Úc Lê Xuyên, liền thấy mưa đạn xẹt qua mấy cái mới.
[Khoe khoang?]
[Viện văn thể cường điệu thành tích của mình, chính là chủ tu không cầm ra tay?"
Giống Mặc Sênh, nhắc tới cô đều biết cô là cầu thủ tự do trong đội bóng chuyền nữ, tường đạt được quán quân cả nước.
Nhắc tới Úc Lê Xuyên mọi người đều biết anh kéo đàn Violon rất giỏi, còn từng đặt được giải thưởng lớn quốc tế.
Đây là nhắc tới viện văn thể sinh viên thông thường hay nghĩ tới.
Nhưng mà Quách Từ Mạn cũng không phải là như thế, liền chứng minh cô chỉ có cái này đem ra được, cô đến cuối cùng chủ yếu luyện cái gì đều không ai biết.
Bất quá Úc Lê Xuyên vẫn như cũ khách khí nói: "Vậy xem ra học tỷ lần này là không đạt được."
Trả lời qua loa cho xong, cậu lại cúi đầu tiếp tiếp tục xem bài tập.
Quách Từ Mạn hiển nhiên là gấp, nước trái cây cùng nước khoáng đều không nhúc nhích, thân thể chuyển vị trí ngồi, tựa hồ là muốn dựa vào Úc Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-long-manh-ho-cung-tuong-vi/2887841/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.