Phiên ngoại một:
Đám cưới được tổ chức ở phía bắc.
Bạch Tiêu Linh lần đầu tiên đến quê nhà Bạch Sóc, nơi đó cực kỳ đẹp, giống như thời xưa, ngồi trong một vườn nho thì không nhìn thấy đầu, còn có vườn cây ăn quả bốn mùa cảnh quan xinh đẹp.
Lúc này là đầu thu, lá cây đã vàng một phần, còn lại vẫn duy trì vẻ xanh tươi của mùa hè, bọn nhỏ ở trong rừng cây vâu quần đùa giỡn, lăn qua lăn lại một thân dính đầy lá cỏ, xong thì bị người lớn gọi trở về, đóng giả làm cô gái tung hoa, chuẩn bị tham gia hôn lễ.
Bên ngoài là một tiếng cười nói vui vẻ, còn có tiếng nhạc phong cầm du dương.
Bạch Tiêu Linh ngồi trước gương, nghe tiếng cười ngoài cửa sổ truyền đến, chính cô cũng nhịn không được vui vẻ nhếch khóe miệng.
“Cô dâu đã sẵn sàng chưa?” Một nữ nhân thân hình cao gầy đi vào, nhìn Bạch Tiểu Linh vẻ mặt tươi cười “Thật xinh đẹp, lát nữa Tiểu Sóc chắc sẽ nhìn đến ngây ngốc.”
Bạch Tiêu Linh thẹn thùng lên tiếng chào hỏi “Mợ.”
Không biết người phương Bắc đều như thế, hay là do gen đặc thù quê hương của Bạch Sóc, người nhà anh đều cao cao lớn, nam nhân mạnh mẽ, nữ nhân ngạo kiều, mà mợ là một người nhân tài kiệt xuất, mặc một bộ váy dài màu lam đậm, ngũ quan tươi đẹp, da trắng chân dài giống người mẫu trên đài truyền hình T.
Rõ ràng bản thân xinh đẹp như vậy, còn kéo tay cô khen mình xinh đẹp, Bạch Tiêu Linh bị khen đến ngượng ngùng.
“Ai nha, làn da này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-linh-lang/226335/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.