Sáng sớm ngày hôm sau, Bạch Tiêu Linh thức dậy trên giường.
Ngoài cửa sổ thời tiết đã quang đãng hơn, ánh mặt trời chiếu rọi vào căn phòng yên tĩnh, trong phòng ngăn nắp, ngay cả chăn gối cũng sạch sẽ, cô giống như đã được tắm rửa, trên người còn có mùi sữa tắm thơm ngào ngạt.
Mọi thứ đều bình thường, giống như buổi sáng mọi ngày an tĩnh và thoải mái, ngoại trừ việc nơi đây là phòng của em trai cô?
Bạch Tiêu Linh đỡ đầu choáng váng ngồi dậy, cảm thấy mọi chuyện không ổn.
Hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Cô tự mình say rượu…
Và sau đó xảy ra chuyện gì? Sau đó hình như cô đi vào phòng tắm, rồi Bạch Sóc không cho cô tắm, sau đó…
Bạch Tiêu Linh dùng hai tay che mặt mình.
À, nhớ rồi.
Cô và…Cô và em trai mình. Làm thế nào cô có thể làm điều đó cùng với em trai vậy?
Đây có phải là một giấc mơ không?
Có phải là giấc mơ cô say rượu nên nhớ bậy bạ đúng không?
Tất cả là giả, đúng không? Tất cả những giấc mơ đó là giả, phải không? Vậy làm thế nào để giải thích rằng sự thật là cô đang ngủ trên giường của Bạch Sóc đây.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Bạch Tiêu Linh như thỏ con sợ hãi, theo bản năng chui vào chăn, che lấy bản thân mình từ đầu đến chân.
Bây giờ cô không có mặt mũi để gặp bất cứ ai.
Bạch Sóc đi vào, thấy chăn phồng lên thành một cái túi lớn, không khỏi nở nụ cười, cậu biết cô đã tỉnh, cậu đặt bánh sandwich và sữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-linh-lang/226333/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.