“Để tôi nói cho anh một bí mật nhé”. Sở Tư tung tăng chạy lên phía trước.
“Ừm”. Doãn Mặc Nhiên điềm tĩnh đi phía sau cô, tay cầm túi xách giúp cô.
Sở Tư chạy về phía chiếc dốc xa xa trực tiếp nằm dài ra đó, Doãn Mặc Nhiên chỉ có thể đứng bất lực nhìn cô pha trò.
Cô đưa mắt ngắm nhìn bầu trời đêm nhẹ nhàng lên tiếng “Đây là nơi tôi thường lui đến nhất, mỗi khi tâm trạng không tốt lại mò đến đây mãi cứ như một thói quen”.
“Hôm nay vì anh giúp tôi nên tôi mới chỉ cho anh đấy”.
Doãn Mặc Nhiên thở dài trực tiếp đi đến kéo cô dậy “Được rồi”.
“Chậc” Sở Tư cắn răng phát ra âm thanh bất mãn, chật vật đứng dậy để hắn cầm tay lôi đi.
Một bước chân của hắn bằng hai ba bước chân lí nhí của cô, Sở Tư mơ mơ màng màng đi theo sau. Lúc này cô đứng sững lại, khiến hắn đang kéo tay cô đi cũng phải khựng lại.
Cô trực tiếp hất tay hắn ra, hai tay cầm lấy vạt áo vest kéo hắn về phía cô. Sở Tư khẽ nhón chân hôn lên đôi môi của hắn.
Doãn Mặc Nhiên có chút bất ngờ nhưng vài giây sau lại bắt nhịp ngậm lấy đôi môi anh đào đầy đặn của cô.
————-
Sở Tư tỉnh dậy trên một chiếc giường lớn, cô nheo mắt nhìn xung quanh. Đây đâu phải là phòng cô? Sở Tư thầm nghĩ trong lòng.
Cô nhớ đến chuyện đêm hôm qua, bản thân đã uống rượu. Đã gặp Doãn Mặc Nhiên, còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-yeu-mat-roi/3304761/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.