Lúc này tại một khu ổ chuột, bên trong sòng bài có một căn phòng nhỏ. Lão Trần lại cúi đầu kính cẩn với người đàn ông này, hắn ngồi thong thả trên ghế sofa. Hai chân vắt lên bàn nhỏ trước mặt, bên tay còn ôm ấp người phụ nữ ngoại quốc mặc đồ nóng bỏng.
“Cậu Ed, tôi biết cậu đang tìm cách chống lại Doãn Mặc Nhiên. Và tôi là người cậu cần để làm việc đó”.
Ed ngồi trên ghế nhìn hắn với đôi mắt lạnh như băng, nghe lời lão già trước mặt nói xong gương mặt có chút hứng thú ồ lên một tiếng “Ông nói xem sao tôi lại cần ông?”.
“Tôi biết rõ mọi thứ về tên tiểu tử đó”.
“Tạo phản sao?”. Ed nhếch mép cười nhìn lão già trước mắt, nếu biết rõ về hắn chắc chắn là có làm ăn qua lại từ trước.
“Không giấu gì cậu, tôi có lô hàng nhờ cậu ta gửi đi giúp. Vậy mà cậu ta lại nuốt luôn lô hàng kia của tôi, người mất hàng cũng mất. Tiền mất tật mang”. Lão già nói ra trong bức xúc.
Ed bật cười lớn “hắn nhận chuyển giao hàng cho ông trong thời điểm này nên cảm thấy được hắn xem trọng đi, thời gian này các khu biên giới đang siết chặt. Khó ai dám giao hàng đâu”. Hắn khẽ lắc đầu nhìn lão già Trần, Ed từ trước đến giờ luôn muốn hơn thua với Doãn Mặc Nhiên. Hắn luôn muốn lật đổ Mặc Nhiên, cảm thấy bản thân thích hợp làm bá chủ Âu Dương hơn. Dù là địa bàn ở Châu Á hay Châu Mĩ, nói về Châu Âu anh càng không bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-yeu-mat-roi/2737165/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.