Đông Thần nằm trên giao tiêu mềm mại lăn qua lộn lại không ngủ được, cứ không nhịn được mà nghĩ Hàn Trạm ở phòng bên cạnh đang làm gì.
Ngay sau đó trong đầu hiện lên hình ảnh nhân ngư đuôi đen ôm tảng đá hự hự mài.
Hình tượng lạnh lùng cua Hàn Trạm tức khắc sụp đổ.
Cậu vội vàng lắc đầu, hất hình ảnh có độc này đi.
Cậu ôm đuôi, lặng lẽ đếm vảy, một cái, hai cái...
Cứ đếm như thế cơn buồn ngủ dần dâng lên. Mãi mới buồn ngủ thì lại bỗng dưng bừng tỉnh, trong lòng thấy hơn bất an. Cậu không chú ý đến chỗ vảy nơi bụng dưới hơi mở ra, thứ bị ghìm dưới vảy muốn nhếch lên.
Đông Thần cảm thấy cả người rất khó chịu, trong bụng như có ngọn lửa cứ nghẹn lại, muốn tiết lại không thể, cơ thể vô cùng khô nóng.
Ngay cả làn nước thở ra cũng nóng rực.
Đông Thần không nhịn được khẽ rên một tiếng.
Hàn Trạm ở phòng bên cạnh nghe thấy tiếng vội vàng bơi tới, ôm bả vai Đông Thần, giọng nói mất đi bình tĩnh vốn có, anh hoảng loạn nói, "Thần Thần, em khó chịu ở đâu?"
"Khó chịu." Đông Thần nhắm mắt, nhẹ nhàng lắc đuôi cá.
Nhìn mặt Đông Thần đỏ bừng, Hàn Trạm cảm thấy không đúng, bàn tay lạnh lẽo dán lên trán cậu, đồ văn hơi phát sáng nóng đến kinh người.
Đông Thần bắt lấy tay Hàn Trạm dời xuống đuôi, ngón tay đụng tới chỗ vảy nhô cao, Hàn Trạm ban đầu là ngạc nhiên, sau đó hiểu ra, ánh mắt càng thêm sâu.
Nước biển nóng rực theo hô hấp của cậu phả vào mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-la-mot-nhan-ngu-gia/897983/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.