Lôi Triết thình lình ngắt lời nàng, "Đây là ân oán giữa ngươi và Kyle, ngươi kéo cả hải vực bọn ta vào làm gì!"
Già Li đứng bên có vẻ thờ ơ, nhưng y không quên nhân ngư giống cái u oán rơi lệ trước mắt chính là Vương hậu của Noy. Nếu không có chút năng lực Noy sao có thể kết bạn đời với nàng.
Nina nhanh chóng dứt cơn khóc, lật mặt nhanh tới nỗi nhân ngư nhìn mà sững sờ.
"Các ngươi cho rằng ta đang tranh thủ lòng đồng cảm của các ngươi ư." Nina hơi nhếch nhếch khóe môi, mang theo ý cười miễn cưỡng, tiếp đó nàng nâng cằm, lộ ra cần cổ trắng nõn thon dài trước mặt họ, "Chuyện tới nước này ta cũng không có gì mà giải thích, muốn gϊếŧ muốn xẻo, tùy các ngươi."
Đáy mắt Lôi Triết hiện lên sát ý, đang định ra tay.
Đúng lúc này bên ngoài truyền tới tiếng hô, "Vương hậu."
Lôi Triết hơi khựng lại.
Lung Hồi nhíu mày, không ngờ Nina lại là Vương hậu Isbela, thảo nào mấy nhân ngư kia sẽ nghe lời nàng.
Liên Phiến chán đến buồn ngáp, y chẳng quen biết Nina, cũng không quan tâm nàng ta là ai. Y chỉ muốn biết nhân ngư bắt An Cách nhà y đang ở đâu thôi.
Mỗi người một suy nghĩ, khi hoàn hồn đã thấy Thanh Lưu bắt một nhân ngư giống cái vào.
Không ngờ lại đụng mặt nhóm Lôi Triết, Già Li, hắn không khỏi lui về sau một chút, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.
"Vào đi." Nina lạnh lùng mở miệng.
Thanh Lưu nỗ lực hạ thấp độ tồn tại của mình, liếc qua Lôi Triết rồi vứt nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-la-mot-nhan-ngu-gia/897974/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.