Nói đến Kyle, Ngải Thụy bỗng nhớ tới gì đó, hắn hỏi Liên Phiến, "Mấy hôm nay cậu có thấy Kyle không?"
Liên Phiến nói với giọng trào phúng, "Gã nào còn dám xuất hiện ở đây nữa, nhân ngư giống cái tha cho gã còn bạn đời của các nàng chỉ hận không thể xé nát gã, giờ chắc chui xuống đáy bùn mới đỡ mất mặt."
Mọi người cũng biết khứu giác nhân ngư vô cùng nhạy bén, cách duy nhất trốn thoát sự săn lùng của nhân ngư là như đám cá mè hoa chui xuống bùn, mới át đi mùi cá của mình.
"Thôi vậy." Ngải Thụy cũng chẳng muốn lùng sục khắp đáy biển tìm gã.
"Đồ văn của tiểu nhân ngư kia ở giữa trán đúng không." Liên Phiến nói, "Thực ra tôi cũng đang nghi ngờ chuyện Noy là Hải Thần hóa thân."
Không có ai biết Hải Thần có thực sự tồn tại hay không, nhưng Noy đúng là có thể khống chế nước, điểm này phù hợp với năng lực của Hải Thần trong truyền thuyết.
Ngải Thụy chẳng cần nghĩ đáp lại, "Giả."
"Nếu thế thì Đông cục cưng của chúng ta càng giống hơn."
Nghe thấy vậy, ánh mắt Hàn Trạm tối đi, mặc kệ là hóa thân của ai, nhóc con vẫn là tiểu nhân ngư của anh.
Liên Phiến hếch hếch cằm chỉ về phía Đông cục cưng, cười bí hiểm, "Cậu vẫn nên trông kĩ nhóc ấy, cẩn thận bị người ta trộm mất đấy."
Tầm mắt Hàn Trạm vẫn luôn không rời khỏi Đông cục cưng.
Tiểu nhân ngư lúc này đang ôm quả trứng trắng nói chuyện gì đó với Nguyên Khê, khi bé vui vẻ cười rộ, đôi mắt cong cong thành hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-la-mot-nhan-ngu-gia/897958/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.