Sau khi biết Ngải Thụy có nhân ngư yêu thích Đông Thần rất bất ngờ.
Cậu chỉ tò mò trong lòng thôi chứ cũng không cố ý đi hỏi.
Có một lần cậu tình cờ gặp Nguyên Khê bèn hỏi Nguyên Khê có biết không. Thấy mặt Nguyên Khê lập tức đỏ bừng Đông Thần đã hiểu ra hết.
Thì ra nhân ngư Ngải Thụy thích chính là Nguyên Khê.
Đông Thần hơi hoang mang.
Cậu hơi không hiểu, họ có tình cảm với nhau khi nào vậy.
Cậu hốt hoảng quay về Tiểu Thạch Ốc thì nghe thấy tiếng ca nhẹ nhàng vui vẻ của tiểu nhân ngư.
Tiếng ca của tiểu nhân ngư trong trẻo, âm cuối hơi nâng lên, vừa nghe đã biết tâm trạng hôm nay của bé rất tốt.
Đông Thần bỗng phát hiện hai hôm nay Quả Quả có chút thần bí.
Cậu lặng lẽ nhìn Quả Quả.
Quả Quả há miệng ăn cháo thịt, vây đuôi nho nhỏ màu lam vui vẻ đong đưa.
Sau khi ăn xong bé lau miệng, ngầng đầu nói với Đông Thần, "Ba ơi, con đi ra ngoài nha ~"
Sau đó bé nhấc rổ hoa chuẩn bị ra ngoài.
Rổ hoa là Hàn Trạm bện cho bé trông hơi thô nhưng dùng rất bền, Quả Quả chơi mấy ngày rồi mà chưa hỏng.
Đông Thần khom lưng cười nhẹ hỏi bé, "Hôm nay Quả Quả đi đâu chơi thế?"
Quả Quả há miệng định nói nhưng bỗng nghĩ tới gì đó, bé che miệng, đôi mắt đen láy đảo đảo, "Không nói cho ba đâu."
"Thôi được rồi." Đông Thần chớp chớp mắt, cười tươi, "Nhưng đừng lên mặt biển chơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-la-mot-nhan-ngu-gia/3351925/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.