Lôi Triết vẫy tay với Đông cục cưng, "Nhóc con, vào nhà đi, đến nơi chúng ta sẽ gọi con."
"Vâng ~." Đông cục cưng lắc lư đuôi bơi vào trong phòng nhỏ, bé ghé vào cửa sổ tròn xoe mắt nhìn ra ngoài, sau đó phòng chao đảo, cả căn phòng đá bị nhấc lên khỏi đáy biển, Đông cục cưng sợ hãi co đuôi lên. Cảnh vật bên ngoài nhanh chóng lùi về sau, Đông cục cưng cảm thấy rất thú vị, bé thả đuôi xuống rồi che miệng cười khúc khích.
Suốt đường đi nghe tiếng cười vui vẻ của tiểu nhân ngư, Già Li cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng, khiêng Tiểu Thạch Ốc bơi nhanh hơn.
Dưới đáy biển, có một nhân ngư tóc đen đang đi săn, khóe mắt liếc thấy một tảng đá lớn di chuyển, nhân ngư tóc đen kinh ngạc nhướng mày, nhìn kỹ lại thì thấy, có hai nhân ngư đang khiêng tảng đá. Hắn lại nhìn kỹ hơn chút nữa, ha! Hai nhân ngư này hắn biết, nhân ngư tóc đen vội vàng vẫy tay, "Già Li –– các cậu chuyển nhà à –– muốn chuyển đến đâu?"
Già Li thấy đó là nhân ngư tóc đen, vẻ mặt y gian trá, cố ý nói, "Chúng tôi dọn đến sát vách nhà anh đấy, có vui không –– "
Nhân ngư tóc đen dừng tay, cá lớn thoát khỏi tay, cái đuôi quất lên mặt hắn, thong thả bơi đi mất.
Con mồi bỏ chạy cũng không kịp đuổi theo, hắn bơi tới vươn vai hỗ trợ khiêng đá, nói, "Già Li, cậu gạt tôi đúng không?"
Già Li hừ một tiếng phớt lờ hắn.
"Ha ha ha ~ " đúng lúc đó trong phòng vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-la-mot-nhan-ngu-gia/246820/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.