Một con quỷ với đầy quỷ khí dày đặc xung quanh cơ thể xuất hiện trước mặt cậu, khuôn mặt xanh đen, mái tóc dài rối tung dính thành từng sợi, đôi mắt trống rỗng không có đồng tử chăm chú nhìn về phía trước.
Trên người nó còn mặc quần áo như lúc chết, phía bên trái đầu có một lỗ thủng, đó là va chạm khi một chiếc xe đụng trúng hất tung lên, máu chảy căn bản không cầm lại được, khi Giang Tứ nhìn thấy thi thể, cái lỗ trên đầu đã không thể chảy máu được nữa......
Lúc ấy có rất nhiều chuyện Giang Tứ không nhớ rõ, cậu không biết mình làm thế nào có thể tồn tại được, khoảng thời gian đó cứ luôn mơ hồ, chờ đến khi cậu thoát khỏi trạng thái vô định đó, có rất nhiều chuyện cậu đã không nhớ rõ lắm, thế nhưng dáng vẻ của mẹ lúc chết, cậu ngay cả mỗi phút giây cũng chưa từng quên.
Cậu vẫn luôn suy nghĩ, so với việc hoàn toàn biến mất, so với việc cuộc đời này sẽ không còn gặp lại nữa, cậu tình nguyện rằng mẹ sẽ biến thành quỷ trở về, ít nhất là cậu có thể nhìn thấy mẹ, cho dù có là quỷ thì cậu cũng không để bụng, nhưng khi thật sự nhìn thấy mẹ mình trong trạng thái của loài quỷ, Giang Tứ vẫn rất khó chịu, rất đau khổ.
Nhìn mẹ cả người đều là quỷ khí, Giang Tứ từng bước một tới gần, cậu rất nhớ bà, nhiều năm như vậy thứ khiến cậu chống đỡ chính là lời dặn dò của mẹ, cậu cố gắng sống, cậu cố gắng trưởng thành, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-khong-con-la-nguoi-nua/3352898/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.