Khương Dao dự định khi lên đại học mới bắt đầu ra riêng để tránh ảnh hưởng đến việc thi cử, nhưng lời của tên côn đồ ban nãy đã đánh tan hết tất cả. Nếu thực sự ông Tịnh đã thuê người giết cô, vậy cô ở lại chẳng khác nào dâng mồi vào miệng cọp. Cô buộc phải rời đi càng sớm càng tốt.
Cũng may, từ khi xác định ra riêng, cô đã chuẩn bị trước một số việc quan trọng về nơi ăn chốn ở để phòng những tình huống xấu như thế này. Vì thế, tối nay cô sẽ tạm trú tại một nhà nghỉ cách nhà hơn mười lăm phút đi bộ, rồi ngày mai tìm nơi trọ nào đó gần trường học, có thể ở ghép cũng được.
Khương Dao không nói gì thêm nữa, chỉ im lặng bước nhanh lên lầu, đến căn phòng nhỏ nhất gần nhà vệ sinh. Cô mở cửa ra, chỉ thấy trong căn phòng chật chội bày một bộ bàn ghế đơn sơ, cũ kỹ, thậm chí cái ghế cũng sắp gãy mất một chân. Nơi treo quần áo chỉ gác một cây sào ngang với vài bộ quần áo mắc trên đó. Nhìn chung, đây không khác phòng của người giúp việc là bao. Nói đúng hơn, đây chính là căn phòng của người bảo mẫu cũ, cô đã ở đây từ lúc hai tuổi đến giờ.
Trái ngược với Khương Dao , phòng của Khương Nguyệt giống như phòng của công chúa, mọi thứ đều được trang trí lộng lẫy, chăm chút tỉ mỉ và luôn là những món đồ tốt. Lúc nhỏ Khương Dao luôn cảm thấy ghen tị với Khương Nguyệt , nhưng dần dần, cô đối mặt với hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616233/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.