So với thân hình cao lớn của hắn, Khương Dao nhỏ hơn rất nhiều, cho nên chiếc áo đỏ khoác trên người dài chạm đất khiến cô bước đi rất khó khăn, rất dễ bị vấp ngã. Kẻ kia quay lại nhìn, thấy cô đang chật vật với chiếc áo khoác thì cũng không làm ngơ. Hắn tự nhủ bản thân đành phải chịu thiệt giúp cô vậy. Sự thật thì người chịu thiệt là cô chứ không phải hắn vì bất kỳ ai một khi đã ký khế ước với ác quỷ sẽ bị định sẵn không có lối lên thiên đường.
Hắn bước đến bế cô lên, cô sợ ngã, bèn dùng hai tay ôm cổ hắn. Chiếc áo khoác tuột khỏi người, cô ngượng ngùng lấy tay che lại, đầu tựa vào cơ ngực rắn chắc của hắn. Kẻ kia vẫn bày ra gương mặt lạnh lùng, nhìn xa xăm trong đêm đen không bóng người, hắn nói: "Dù gì ta cũng thấy rồi nên cô không che cũng được. Yên tâm, ta sẽ không làm gì cô, gu của ta nóng bỏng hơn nhiều."
Rồi hắn “chậc” một cái, giọng nói đầy chê bai. "Còn cô thì quá “lép”."
Khương Dao không quan tâm lời phát ra từ miệng tên ác quỷ, chỉ mong mình có thể rời khỏi chốn núi rừng ghê rợn này. Cô cố gắng đè nén và sắp xếp lại tâm trí hoảng loạn trong đầu.
"Chú, chúng ta đang đi đâu vậy? Tôi sẽ được ra khỏi đây thật à?"
Người kia bế cô bước chậm rãi xuống dốc, giẫm lên lá cây làm phát ra tiếng sột soạt. Trong đêm đen lạnh lẽo không một ánh đèn cũng không ánh trăng, thế mà hắn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616230/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.