Vùng núi Cô Sơn nổi tiếng là nơi ít ai dám lui tới bởi địa hình hiểm trở và nhiều thú hoang dữ tợn. Người đến đây mà không trở về là chuyện như “cơm bữa”, bởi thế nơi này trở thành địa điểm cấm kỵ, bất cứ đứa trẻ nào cũng được người lớn dạy rằng không được bén mảng đến.
Ấy thế mà vào một ngày trên vùng núi ấy, bên trong một căn nhà nhỏ bỏ hoang chỉ có mỗi chiếc bàn gỗ mục không có nổi một chiếc ghế, giường thì đã gãy thành nhiều mảnh, dưới nền nhà đầy bụi đất đã lâu không người quét dọn lại có sự xuất hiện của bảy người.
Năm người đang ngồi trước cửa căn nhà, hứng thứ ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn dầu được đặt trên cái bàn phía trong. Họ đang nhấm nháp từng miếng thịt bò khô cùng những chai rượu đã được đổ đầy. Bên trong nhà là một tên côn đồ bặm trợn, kẻ có máu mặt nhất ở đây, đang dùng cơ thể to lớn của mình đè một cô gái trẻ xuống nền đất lạnh và ẩm.
"Á... buông tôi ra, buông tôi ra…" tiếng la hét thảm thiết của cô gái liền bị những tiếng “chát”, “chát” làm cho đứt quãng. Từng cái tát như trời giáng vào hai má khiến gương mặt của Khương Dao đau rát. Mái tóc đen buộc dài bị nắm chặt, giật mạnh lên.
Gương mặt gớm ghiếc của gã đàn ông kề sát vào gương mặt trắng nõn của cô gái trẻ vừa bước sang tuổi mười tám, ánh nhìn của gã đầy vẻ uy hiếp và thiếu kiên nhẫn.
"Con mẹ mày, được ông đây hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616228/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.