- Giữ thật kĩ cái vòng này đấy nhá Phong! - Bàn taynhỏ chìa chiếc vòng cổ có mặt hình trái tim ra trước mặt cậu con trai.Phải, đó không ai khác là Trần Song Nhi. Còn cậu con trai kia là DươngNhật Phong. Cô khẽ nở nụ cười như thiên thần làm trái tim cậu nảy lênliên tục. Cậu cố lấy lại bình tĩnh rồi đưa tay cốc nhẹ đầu đứa con gáikia:
- Cô ngốc của tớ sao hôm nay thông minh quá vậy. Biết dùng thứ này để sau này nhận ra nhau ư.
- Mồ, đừng cốc đầu tớ nữa mà, đau lắm đấy. Mà người xưa cũng từng nói làbị cốc đầu nhiều quá sẽ ảnh hưởng tới não đó nha. Vậy nên từ giờ cậukhông được cốc đầu tớ nữa đâu đó. - Cô vừa xoa xoa cái đầu tội nghiệpcủa mình vừa nói Nhật Phong. Câu nói của cô khiến cậu phải đơ người mấygiây, hôm nay cô ăn trúng cái gì hay sao mà bộ giờ hết ngốc rồi hả. Bình thường cô có vậy đâu. Cậu liền nhìn cô rồi nói:
- 1 +1 +1 +1 +1 +1 bằng bao nhiêu?
- Hả, à thì....thì...... A, bằng 3 đúng không. - Song Nhi sau một hồi suy nghĩ liền trả lời. Khóe môi cậu giật giật, ra là cô vẫn vậy. Thực ra là khi sinh ra sức khỏe cô rất yếu, vì vậy nên đã phải phẫu thuật. Nhưngcái giá cho cuộc phẫu thuật đó lại đánh đổi bằng việc não của cô sẽkhông phát triển được bình thường như bao đứa trẻ khác.
- Nà nà, tớ đã trả lời đúng chưa vậy Phong. - Song Nhi như một đứa trẻ hồn nhiên chạy quanh người cậu tí tửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-to-ngoc-nhung-to-biet-yeu-cau/59721/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.