Chu Dạ nói chuyện vớimẹ Vệ xong, ngoan ngoãn đồng ý ngày mai quay về Vệ gia, cô quay đầunhìn Vệ Khanh, bất mãn nói: “Haiz, anh nói cái này gọi là quỳ haylà ngồi? Đây là đại tội bất kính đấy!” Vệ Khanh không để ý tới,thấy cô nói chuyện điện thoại xong, thản nhiên đặt mông ngồi xuống. Côkhông có cách nào khác, đẩy đẩy kéo kéo hắn quỳ hẳn hoi, căm giậnnói: “Có ai láo xược như thế không? Nếu là trước kia, nhìn thấy khâmsai đại thần mà không quỳ, sớm đã bị chém bay đầu! Quỳ đi, quỳ đi!Tự nghĩ xem mình đã làm sai chuyện gì!” Không tha cho hắn.
Vệ Khanh thất bại, đaukhổ nhìn cô nói: “Chu Dạ, em thử quỳ mà xem, đau đầu gối chết được!”cô đắc ý nói: “Em không làm sai, sao phải quỳ chứ? Em là nhất phẩmphu nhân, chờ ngàn năm nữa tôi về trời, anh cũng vẫn phải quỳ trướcbia mộ của tôi!” Vệ Khanh nhe răng trợn mắt, làm ra vẻ hung ác nói:“Chu Dạ, sau này em nên ngoan ngoãn một chút!” Chu Dạ thè lưỡi làmmặt quỷ, dùng thước dạy học chỉ vào hắn nói: “Quỳ tốt lắm, quỳtốt lắm, thẳng người lên, một góc chín mươi độ, thắt lưng không đượcco vào, chân thẳng ra, chân thẳng ra, không quỳ không cho ăn cơm…”
Vệ Khanh bất ngờ hànhđộng, kéo cô cùng ngã xuống đất, đặt cô dưới thân. Chu Dạ tức giậnđánh hắn, quát: “Vệ Khanh, anh qua cầu rút ván!” Vệ Khanh không để ýtới, chỉ chăm chăm hôn cô. Chu Dạ chớp mắt, quát: “Anh muốn tôi bị sảythai phải không?” Lúc này hắn mới nhớ ra cô mang thai, sợ hãi vội vãđỡ cô đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-la-yeu/2344575/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.