Lâm Thanh bị đánh thức bởi cơn đói.
Trong giấc mơ, cô đói đến mức chóng mặt, không thể đi lại được. Kiều Bá, tay trái cầm một chiếc đùi gà, tay phải cầm một miếng thịt heo nướng, không ngừng lắc lư trước mặt cô, cho đến cuối cùng, cả người anh ta trở thành một chiếc đùi gà.
Cô cứ giống như một bà lão 80 tuổi đi lại loạng choạng chỉ biết liều mạng chụp lấy, quanh quẩn nơi đầu mũi chỉ còn sót lại mùi vị thịt nướng thơm lừng.
Cô dùng lực chụp lấy quá, hụt chân một cái liền ngã chổng vó.
Sau đó liền như vậy mà tỉnh lại.
Ánh sáng mờ ảo, có thể mơ hồ nhìn thấy đường viền của đồ đạc trong phòng.
Hình như không giống với đồ đạc trong nhà cô.
Cô vừa tỉnh dậy, đại não vẫn chưa kịp phản ứng, chỉ có mùi thịt nướng từ trong mơ vẫn còn lưu lại trong khoang mũi.
Không lâu sau đó.
Cửa bị đẩy ra, Lâm Thanh vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy bóng người.
Đèn được bật lên, căn phòng trở nên sáng sủa, đồ đạc vì thế mà hiện lên đặc biệt rõ ràng, phong cách trang trí đen trắng, sạch sẽ ngăn nắp đủ để cảm thấy người sắp xếp có chút ám ảnh cưỡng chế.
Kiều Bá đứng ở cửa, nhìn Lâm Thanh đang ngồi trên mặt đất, thân quấn trong thảm, trong ánh mắt kia hiện lên một tia kinh ngạc.
Một lúc lâu sau, anh mấp máy khóe miệng: "Mặt đất mát hơn?"
Lâm Thanh sửng sốt một chút, mới nhận ra mình đã từ trên giường ngã lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-doi-truong-kieu-dang-yeu/3328471/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.