"Xin chào!"
Một giọng nói lạnh lùng quen thuộc từ trên đầu rơi xuống, hương hoa hồng tràn vào mũi.
Cô cam chịu số phận nhắm mắt lại, nắm chặt ngón tay, cân nhắc không biết nên giải thích thế nào cho sự hiểu lầm này bằng một cách lịch sự nhất mà không bị quá ngượng ngùng.
Lâm Thanh ổn định tin thần, hít sâu một hơi.
Sau đó, thật không may, mũi bị ngứa, giây tiếp theo——
"Hắt xì!"
Một cú hắt hơi siêu to khổng lồ bất khả chiến bại.
Những người khách ngồi cạnh bị làm cho giật mình bắt đầu nhìn ngang ngó dọc.
Lâm Thanh có ý muốn tự sát, lặng lẽ rút khăn giấy, chậm rãi đứng dậy, ngẩng đầu: "Chào ... anh"
Bốn mắt nhìn nhau.
Biểu hiện của Kiều Bá ngay lập tức trở nên phức tạp.
Bầu không khí rơi vào tình trạng bối rối trong một thời gian dài.
Khắp đại não của Lâm Thanh đang nghĩ về cách ăn mặc ngày hôm nay của cô, tại sao phải ăn diện xinh đẹp như vậy, hiện tại cô thấy hối hận muốn chết.
Nữa ngày qua đi, hai người vẫn chưa mở miệng nói lời nào.
Sự bối rối vẫn không hề có chiều hướng suy giảm.
Lâm Thanh không thể chịu đựng được nữa, cố gắng làm dịu bầu không khí căng cứng, vì vậy cô ho khan: "Chà, Đội Trưởng Kiều , thật trùng hợp, anh cũng ở đây ... xem mắt?"
Lời này vừa nói ra, cô đã muốn tự tát cho mình một cái, chết đi cho rồi.
Lời còn có thể nói như vậy sao?
Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-doi-truong-kieu-dang-yeu/3328466/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.