Lâm Thanh vì chuyện này mà ôm đầy một bụng tức giận không thể tiêu tán, càng nghĩ lại càng thấy tủi thân.
Có người gọi đến, là điện thoại của Hề Khải.
Cô cắn một miếng sườn, tay để trống còn lại ấn phím nghe.
"Lâm Thanh cậu rốt cuộc là đã làm gì với xe của tôi vậy? Lão Tử bỏ ra hơn trăm vạn mua xe, đến 1 con ốc trên xe còn không dám đụng, còn cậu thì hay rồi, cho cậu mượn lái đi, có cảm giác cậu lái chẳng khác gì lái xe xúc đất vậy, cậu tốt nghiệp trường kỹ thuật Lam Tường hay gì? nhìn kiểu này là tốt nghiệp loại ưu chứ không ít! Tôi đánh giá thấp cậu rồi, cậu cũng rất có bản lĩnh đó chứ!"
Động tác cắn sườn của Lâm Thanh dừng lại một chút:"..."
Nhưng tiếng của Hề Khải ở đầu dây bên kia vẫn chưa ngừng: "Quần áo bây giờ đang thịnh hành Hán phục, cậu đem chiếc xe bảo bối của tôi đi cắt tóc kiểu trái đào phong cách hoài cổ hay gì? Sao cậu không tốt bụng khoét luôn hai lỗ để làm mắt cho nó luôn đi, hả?"
Như đang vận hết nội công mà hét vô mặt cô.
Lâm Thanh nhớ tới lúc cô lái xe đi bắt Tần Cảnh, nhưng xe quá sang thì rất dễ bị người khác chú ý, nên để ngụy trang cô đã rải lên đó rất nhiều cây cỏ, một phần là vì đường xá xa xôi hẻo lánh tình trạng đường đi cũng không được tốt lắm, đi về hai chuyến thì trên thân xe đã bị dính lên không ít bùn đất.
Chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-doi-truong-kieu-dang-yeu/3328463/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.