Sự thật đã chứng minh, khoe khoang sớm muộn gì cũng phải trả một cái giá rất lớn.
Hai giờ sáng, Lâm Thanh vẫn đang ngồi trong văn phòng, ngáp chảy nước mắt, một đoạn video giám sát, cô đã coi đến 19 lần.
Tiếc nuối chính là, vẫn không xem ra được manh mối gì.
Nửa đầu của video giám sát là một mảnh trắng.
Lúc đầu, Lâm Thanh cho rằng nó bị người ta cố tình phá hư, nên đưa nó đến cho Đường An nhờ cậu khôi phục.
Đường An sau khi thực hiện một loạt kiểm tra và nghiên cứu thì kết luận rằng không có sự xâm nhập của vi rút hoặc tác động cố tình làm hư hỏng, có lẽ lúc đó camera đã được che lại bằng thứ gì đó như là bao ni-long hay bóng bay,…”
Phải đợi đến nửa sau của video, có vẻ như gió thổi qua, làm vật chắn mơ mơ hồ hồ kia bị thổi bay đi một cách đầy kinh ngạc, vừa hay quay lại hình ảnh lúc Trần Khải Viễn về nhà tình cờ nhìn thấy được thân ảnh kia.
Người kia trong video mặc áo hoodie đen, đeo khẩu trang và đeo kính râm che kín mặt nên không thể nhìn rõ, nhưng điều chắc chắn là anh ta đã khom người và bước ra ngoài với một vật gì đó trên tay.
Sau khi phóng to màn hình, có thể nhìn thấy dưới góc quần áo mơ hồ lộ ra hình ảnh một nửa con chuột máy tính, qua dấu logo chụp được trên màn hình, cơ bản có thể xác định đó chính là con chuột đi kèm với chiếc laptop Alienware đặt trong thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-doi-truong-kieu-dang-yeu/3328458/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.