Kiều Bá tức tới nghiến răng, quai hàm siết chặt, chưa kịp khiển trách gì thì một bóng người vụt qua trước mặt anh.
3.
“Thiệt là giỏi quá đi!”
Kiều Bạch quay đầu lại, nhưng Đường An cũng không thèm để ý tới anh, trực tiếp xông tới Lâm Thanh như một cơn gió, vẻ mặt đầy hâm mộ: "Cô cũng quá lợi hại đi thôi!"
"Tay không đi ống thép! Là ba tầng đó!" Đường An hai mắt phát sáng nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh, nhìn người kia từ trên xuống dưới, rồi chắp tay, "Nữ hiệp, thỉnh nhận của tại hạ một bái!"
Lâm Thanh giao lại đứa nhỏ cho người đàn ông trung niên mới vừa vội vàng chạy lên lầu, ngẩng đầu tươi cười với Đường An.
Cô xé bỏ đi băng y tế quấn trên tay, cởi áo khoác nam đang buộc ngang hông ra, vuốt phẳng lại mép váy.
Áo trắng váy đen.
Lại trở về dáng vẻ một cô nương mềm mại dễ thương, dịu dàng thục nữ vô hại.
Như thể người phụ nữ điên cuồng leo lên khung thép một cách gọn gàng vừa rồi không phải là cô vậy.
Đường An sững sờ, nhất thời không kịp hồi thần. Cậu hướng về phía cô giơ ngón tay cái tỏ ý ‘Like’: "Lợi hại a, nữ hiệp! Bội phục bội phục!”
Không biết là bội phục tốc độ leo khung sắt của cô, hay là vẻ đẹp chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn của cô đây.
Lâm Thanh suy nghĩ.
Chắc là bội phục luôn cả hai đi.
Hây! Hây! Hây!
Đường An vẫn đi theo sau mông cô, não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-doi-truong-kieu-dang-yeu/3328450/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.