"Xin lỗi cô Thẩm, chúng tôi sơ suất quá... Thật ra chi phí làm thủ tục chuyển viện cho bệnh nhân Thẩm Nguyên Trừng đã sớm có người đứng ra giúp cô thanh toán rồi. Hai người vui lòng đợi một chút, toàn bộ tiền làm thủ tục chúng tôi sẽ hoàn trả lại cho hai người. Thật sự xin lỗi, chúng tôi thật không cố ý đâu." 
"Có người... Giúp tôi thanh toán?" 
"Đúng vậy." 
Một khắc ấy, Thẩm Nguy như không tin vào những lời bản thân nghe được, cô hỏi thêm một lần, nhân viên thu ngân lại giúp cô xác nhận một lần nữa, cứ lặp đi lặp lại như thế, rốt cục Thẩm Nguy khó hiểu quay sang nhìn anh Lâm, cùng lúc đó cũng bắt gặp ánh mắt hoài nghi của anh đang nhìn chằm chằm mình. 
"Anh, chuyện này rốt cục là sao?" 
"Anh không biết... Xin hỏi liệu có nhầm lẫn gì không? Người nhà bệnh nhân Thẩm Nguyên Trừng chỉ có hai người chúng tôi, chúng tôi rõ ràng vẫn chưa đóng đầy đủ các khoản tiền làm thủ tục chuyển viện. Vậy khoản tiền ấy ở đâu ra?" 
"Chuyện này..." 
Anh Lâm quay sang giải thích với nhân viên, người nọ mới đầu còn khẳng định rằng chi phí của người nhà bọn họ đã được thanh toán xong xuôi, chỉ đợi đến ngày mai là có thể chuyển tới bệnh viện trong trung tâm thành phố. Tuy nhiên nghe anh trình bày như vậy, họ cũng đâm ra rối rắm hoang mang, hết quay sang nhìn nhau lại đồng loạt kiểm tra máy tính, xem thật kĩ từng câu từng chữ in trên hệ thống, cuối cùng kết quả hiển thị vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-anh-chua-tung-yeu/3427528/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.