"Tôi muốn đi đến phòng bệnh bên đó, xin anh... Nhường đường một chút." 
Đêm trước ngày Thẩm Nguy quyết định sẽ ly hôn với Úc Nam Doanh, cô đã từng lăn đi lộn lại trên giường trằn trọc suy nghĩ rất lâu, không phải suy nghĩ xem có nên quyết tuyệt chấm dứt cuộc hôn nhân này ở đây hay không, không phải đắn đo nên chào tạm biệt Úc Nam Doanh bằng cách thức gì, mà là băn khoăn không biết... Khi triệt để cắt đứt mối quan hệ này rồi, năm tháng về sau nếu như có vô tình gặp gỡ nhau trên đường đời, vô tình gặp lại người đàn ông cô từng yêu vào đúng thời điểm trái tim cô vẫn còn vấn vương, tình cảm chưa kịp xoá mờ thì sao? Nếu như có một ngày bốn mắt chạm nhau, đáy lòng cô sơ suất lỡ mất một nhịp nhưng khoé mi lạnh băng của hắn lại chất chứa đầy rẫy khinh thường cùng chán ghét thì như thế nào? 
Có phải hình ảnh phản chiếu của cô trong ánh mắt hắn sẽ trở nên ti tiện đến cực điểm, hèn hạ đến tột cùng không... 
Có phải ngay lúc cô quay lưng rời đi vì không đủ dũng khí nói được một lời, hắn sẽ bất chợt cười dài một hơi, cười trên nỗi đau của kẻ thua cuộc, cười bằng chiến thắng của người nhận được kết cục mình mong muốn nhất không... 
Thẩm Nguy không rõ. 
Đã từng... Cô đã từng vắt óc nghĩ ngợi rất nhiều, cũng tốn công và bận lòng rất nhiều. Cho đến hôm nay, người đàn ông như cái dằm ngự trị trong tim cô bỗng dưng xuất hiện trước mặt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-anh-chua-tung-yeu/3414572/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.