"Nghe nhân viên khách sạn kể lại... Người này có lẽ là bị xuất huyết dạ dày, đã bị từ tối hôm qua rồi, đến một người thân ở bên cạnh cũng không có."
Bàn tay cầm điện thoại của Úc Nam Doanh bất chợt run lên một đợt, ánh mắt vẫn không ngừng dõi theo đoàn người nối đuôi nhau đẩy băng ca đi xa, đầu óc đã trống rỗng tự bao giờ, dẫu cho bên tai bắt đầu vang lên tiếng ồn ào của những bệnh nhân ngồi xung quanh, hắn cũng nhất thời không còn nghe thấy nữa.
Người đó chính là Thẩm Nguy. Hắn không nhìn lầm được. Thế nhưng vì sao cô lại thành ra nông nỗi này, vì sao lại xuất huyết dạ dày thê thảm đến mức ngất đi trong tình trạng không có ai ở bên cạnh như thế này... Hắn không biết.
Úc Nam Doanh chuyển tầm mắt khỏi cánh cửa phòng cấp cứu đóng kín kia, hít vào thật sâu rồi thở dài một hơi nặng trĩu, dường như đang cố gắng trấn tĩnh bản thân thoát khỏi mớ cảm xúc vừa hỗn độn vừa rối rắm tựa tơ vò này.
Tưởng Tư Nhiễm vẫn đang mải mê trò chuyện cùng đồng nghiệp ở đằng xa, không để ý đến hắn, nghĩ vẫn chưa đến lượt mình vào khám, Úc Nam Doanh rời khỏi chỗ ngồi rảo bước ra bên ngoài muốn hút một điếu thuốc cho thoải mái tinh thần. Khuôn viên bệnh viện buổi trưa vắng vẻ không có bao nhiêu người, hắn chậm rãi đến bên ghế đá dưới bóng tàng cây mát rười rượi ngồi xuống trầm tư một hồi, cầm điện thoại lên định gửi tin nhắn cho Tưởng Tư Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-anh-chua-tung-yeu/3414562/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.