Sòng bạc Tân Thế Kỷ, Ma Cao.
Lộng lẫy, xa hoa.
Ở tầng thứ nhất và tầng thứ hai, mỗi bàn casino đều có một đám đôngvây kín. Người thắng thì hưng phấn la to, kẻ thua thì hồn bay phách lạc. Trên tầng thứ ba đang tiếp đãi mười vị khách quý. Mà ở sòng bạc chỉ códuy nhất một căn phòng VIP, xa hoa thối nát, ngợp trong vàng son, rượuthịt ê hề.
Tô Lôi đã hai lần nhìn vào người đàn ông ngồi ở vị trí trung tâm,khuy áo mở rộng làm lộ cơ bắp khêu gợi, cả người thoải mái dựa vào chiếc tràng kỉ xa hoa, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười ma mị.
Bản năng của bất kỳ người phụ nữ nào cũng cảm nhận được hương vị nguy hiểm toát ra từ người đàn ông đó, nhưng không người này thì người khác, bao nhiêu người phụ nữ vẫn như thiêu thân lao đầu vào lửa. Tô Lôi cũnghiểu rõ hiệu ứng bươm bướm này, bởi vì cô cũng là một trong số đó.
Nhìn trên bàn casino, từng lá bài được mở ra.
Năm điểm rưỡi.
Tám điểm.
Chín điểm rưỡi.
Mười điểm.
Mỗi lần đều là ‘Banker’* thắng.
Nhưng người đàn ông đó không thay đổi đều đặt hết trên ô ‘Player’*.Sau đó hiển nhiên là thua liên tiếp. Là cố chấp, hay là kiên trì, lạinhư đang giãy giụa.
Tô Lôi nhìn hết nổi, đẩy đám oanh yến bên cạnh người đàn ông ấy ra rồi khuyên bảo:”Hạ Thiên, đừng đặt ‘Player’* nữa.”
Hắn đã đặt vào đó quá nhiều tiền rồi…
Lại một ván mới bắt đầu, người chia bài giơ tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-lau-mua-he/2526355/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.