Lâm Hạ Thiên nhìn thấy bọn họ, giơ tay chào hỏi: “Hi, hai người vẫn khỏe chứ, con tới đây ăn cơm. Đây là Tô Lô.”
Hắn nói xong, Tô Lô liền cảm thấy ánh mắt của hai vị kia đều khônghẹn mà cùng đặt trên người mình. Tô Lô luống cuống học theo Lâm Hạ Thiên nói: “Cháu….chào….hai bác.” Cảm giác có điểm quái dị, còn có chút khẩntrương. Tô Lô không thể nói rõ vì sao.
Người phụ nữ kia rất nhiệt tình, kêu hai người bọn họ vào trong nhà:“Sao giờ mới đến? Còn tưởng rằng lại không đến, cho nên chúng ta ăn cơmtrước rồi!”Rồi hướng Tô Lô nói: “Thật xin lỗi, Tô Lô con đừng để bụngnha…!”
Tô Lô vội vàng khoát tay: ” Không đâu ạ! Quấy rầy hai bác ăn cơm, bọn con thật không phải!”
Người phụ nữ ấy nở nụ cười. Nụ cười của bà thoáng một cái thế tiếnvào trong lòng Tô Lô, cái loại cảm giác này khiến lòng thật ấm áp. Người phụ nữ kia có làn da rất đẹp, trong nụ cười tràn ngập tinh khiết cùngthân thiện. Nhìn không ra tuổi thực là bao nhiêu, chỉ có thể nhìn nhữngđường vân mảnh nơi khóe mắt mới biết được đại khái bà đã ở tuổi trungniên. Lâm Hạ Thiên quen cửa quen nẻo nắm tay Tô Lô đến phòng ăn, vừanói: “Mới vừa ở bên kia tắm rửa một chút, cho nên đến chậm.”
Vừa dứt lời, người đàn ông cùng người phụ nữ kia lại đồng thời đemánh mắt đặt tại trên người Tô Lô. Tô Lô bắt đầu không kịp phản ứng, mộtgiây sau mới nhớ tới Lâm Hạ Thiên cùng cái “Phòng tắm” có tính đặc thùkia, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-lau-mua-he/2526344/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.