Tô Lô rốt cục ngẩng đầu, trừng mắt, trong mắt đã có chút hỗn loạn,nhưng là rất nhanh đè nén lại cảm xúc: “Lâm Hạ Thiên, em không muốn tiếp tục cùng anh ầm ĩ nữa. ”
Lâm Hạ Thiên phát hỏa: “Ầm ĩ?! Anh rất muốn em có thể cùng anh ầm ĩ! Ít nhất anh cũng biết em tuyệt đối sẽ không bao giờ tiếp nhận an bàinhư vậy! Ít nhất anh cũng biết rõ em chỉ đang giận dỗi anh! Ít nhất anhbiết rõ Lâm Hạ Thiên ở trong mắt của Tô Lô không phải là không khí!”
Tô Lô thầm hít một hơi, rồi lại thở dài: “Đêm nay em rất mệt, có cáigì ngày mai hẵng nói.” Dứt lời liền vòng qua Lâm Hạ Thiên bỏ đi.
Lâm Hạ Thiên đâu có dễ dàng nguyện ý buông tay, tay nắm càng chặthơn: “Ngày mai?! Chỉ sợ em cũng lấy lí do giống như đêm nay không thèmnghe điện thoại của anh!Anh ba ngày không trở về, em không có một ngàygọi cho anh, dù chỉ là một tin nhắn hỏi anh đang ở đâu đều không có! TôLô, em không thể quan tâm anh hơn một chút được hay sao?!”
Tô Lô giật mạnh cổ tay: “Lâm Hạ Thiên! Anh dựa vào cái gì nói em nhưvậy! Em ở trong nhà trọ đợi anh ba ngày, điện thoại cũng không dám rờikhỏi tay một giây!” Hắn thì quan tâm tới cô sao, đi quán bar, đi chơigái, đi đến điên cuồng!
Lâm Hạ Thiên trừng mắt hỏi cô: “Vậy tối nay em ở đâu?! Trong căn hộmột bóng người đều không có, ngay cả điện thoại cũng tắt máy! Thời điểmanh đi tìm em thì em đang ở đâu?! Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-lau-mua-he/2526331/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.