Tiếng bước chân chầm chậm trong con hẻm. Ngõ nhỏ này bên ngoài nhìn có vẻ khá rộng nhưng càng đi vô sâu thì càng nhỏ hẹp. Hai bên đường chỉ chất toàn đồ phế thải, bức tường mọc đầy rêu xanh và có mùi tanh thoang thoảng. Hạ Thừa Quân vô thức nhíu mày, cô chợt nghĩ con hẻm này là ngõ cụt.
- Ai?
Bước chân đều đều tiếp tục. Hạ Thừa Quân vẫn đi về cuối hẻm. Chợt có tiếng sột soạt ở phía sau cô. Sau khi giọng nói của cô vang lên trong khu vực chật hẹp thì tiếng động đó dừng lại. Ngõ nhỏ im ắng, Hạ Thừa Quân nhếch một bên mày nhìn kẻ đang đi ra từ đống phế liệu.
- Chào chị Hy
Nhìn được người trước mặt thì biểu cảm trên mặt Hạ Thừa Quân liền từ lạnh nhạt trở thành nghi ngờ. Làm sao mà cô biết được lại gặp được thằng quỷ đầu đỏ này ở đây chứ.
- Tiểu đầu đỏ. Không phải cậu đang “nghỉ dưỡng” ở căn cứ I sao?
Hạ Thừa Quân không nhịn được thở dài một hơi nhìn Tây Tước đứng gãi gãi đầu trước mặt bất lực.
- Chú Hàn mất tích, còn chị lại chạy sang tận đây, chị nói thử xem em sao có thể ngồi yên chứ?
Tây Tước bộ dạng cà lơ phất phơ một tay đút túi quần hộp một tay kia phủi phủi mái tóc đỏ bồng bềnh. Cậu ta lén đi theo bốn người Hạ Thừa Quân mà đến tận bây giờ cô mới phát hiện ra.
- Quay về đi. Nơi đây không dành cho trẻ vị thành niên như cậu.
Cô phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-lao-dai-khong-hen-ngay-gap-lai/2460645/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.