16
Sau khi từ nhà vệ sinh đi ra, tôi bị Lâm Giang Dã chặn lại.
Bất chấp sự kháng cự của tôi, anh ta trực tiếp vác tôi đến thư phòng trên tầng hai.
Trò chơi ghép hình phủ kín đầy đất, là hình chân dung của tôi.
Lâm Giang Dã kéo tôi, nước mắt chảy dài trên đôi mắt ngỗ nghịch thường ngày của anh ta.
"Nghiên Nghiên, anh sai rồi, anh chỉ là nhất thời si mê mà thôi.
"Em đừng nhẫn tâm như vậy được không?
"Gần đây anh thấy em thân thiết với Tống Tử Sâm như vậy, anh thấy rất khó chịu.”
"Nếu em không cần anh, trái tim anh sẽ tan vỡ mất."
Cái thư phòng này, trước đây đã từng là căn cứ bí mật của tôi và Lâm Giang Dã.
Tôi rất thích chơi xếp mô hình.
Chúng tôi đã từng cùng nhau thực hiện rất nhiều mô hình tại đây.
Đôi khi còn lắp ráp đến tận rạng sáng mà không thấy mệt.
Từ 12 đến 26 tuổi.
Tôi đã từng cho rằng chúng tôi sẽ mãi mãi ở bên nhau.
Nhưng tôi đã xem nhẹ, bỏ qua rằng Lâm Giang Dã là một người hào phóng như vậy, chỉ là vì tôi mà tạm thời kìm nén bản chất của mình.
Anh ta cùng Sầm Giai là cùng một loại người, đều là những nhà phê bình điên cuồng, cả hai đều thích sự kích thích.
Bọn họ chính là không an phận ăn sâu trong máu rồi.
Tôi trước kia vọng tưởng rằng mình có thể thay đổi được anh ta.
Đúng là không có cái sai nào sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-khong-giu-mat-con-cai-nit/3495216/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.