6
Nhưng anh đã nắm lấy tay tôi: “Đây là hiểu lầm, anh chỉ coi cô ấy là em gái thôi.”
Tôi buông tay anh ra, chỉ thấy chán ghét vô cùng.
"Anh coi cô ta là em gái. Ha, Tôi không biết rằng anh em bây giờ có thể hôn môi nha."
Có lẽ tôi biểu hiện quá bình tĩnh, thoáng trong mắt Lâm Giang Dã hiện lên một tia kích động cùng hoảng hốt.
Anh nắm chặt tay tôi, giọng điệu trầm như bụi: “Nghiên Nghiên, đừng không cần anh.”
“Chậc chậc.” Thanh âm của Tống Tử Sâm từ bên tai truyền đến, vung điện thoại trong tay, “Hay ghê, chụp lại hết rồi nè.”
Lâm Giang Dã đột nhiên cau mày, chỉ vào anh ta: "Sao mày lại tới đây? Ở đây không có chuyện của mày?"
Tống Tử Sâm đẩy đẩy kính mắt, trong mắt tràn đầy trêu chọc cùng lãnh đạm: "Vừa rồi có trò hay như vậy, nếu bỏ lỡ, không phải uổng phí ý tốt của một số người hay sao."
Tống Tử Sâm đây là có hàm ý khác a.
Lâm Giang Dã thì đang cho rằng mình bị chế nhạo.
Tôi bình tĩnh liếc nhìn Sầm Giai trong góc.
Cô ta không do dự liếc nhìn tôi với ánh mắt khiêu khích và đắc ý mà mỉm cười.
Tôi chợt hiểu những gì trước mắt đều là chiêu trò của cô ta.
Cô ta đã thăm dò thành công rồi đấy.
Lâm Giang Dã đột nhiên lao tới, muốn tóm lấy cổ áo của Tống Tử Sâm, nhưng lại bị anh nhẹ nhàng né được.
"Thật lỗ mãng."
Ý khinh thường lộ rõ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-khong-giu-mat-con-cai-nit/3495214/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.