Có người nói: đôi mắt là cửa sổ tâm hồn nhìn thấu mắt một người, có thể nhìn được linh hồn hắn.
Đêm đó lần đầu tiên gặp ngươi, hấp dẫn ta, chính là đôi mắt rực lửa ấy.
Ta cứu ngươi, cũng lừa ngươi.
Giữ lấy ngươi, cũng chỉ vì thứ ánh sáng ấy nó, rất xán lạn, làm cho người ta muốn nâng niu trân quý, lại vừa muốn hủy diệt hết thảy.
Ta, lựa chọn hủy diệt. Bởi vì trong cuộc đời ta, chưa từng gặp bất cứ thứ gì đáng giá ta quý trọng. Ta đã nghĩ, ngươi cũng sẽ không ngoại lệ.
Nhưng mà ta không những không thành công, còn kích cho ngươi không hề mở miệng nói chuyện.
Ta là kẻ luôn thích khiêu chiến, là kẻ đam mê theo đuổi trò chơi, ngươi, thực sự hấp dẫn ta.
Ta dùng hết nhẫn nại cùng ôn nhu chưa từng có trước đây, lại bại bởi con gái của Thường Trủng Thần.
Ngươi vì nó mà nở nụ cười.
Cười đến thực tình, cười đến sung sướng, cười đến làm cho ta vừa tức giận lại vừa hưng phấn.
Tức giận là bởi ta không phải là người khiến ngươi giãn mặt cười vui.
Hưng phấn là vì, ta cuối cùng cũng tìm được nhược điểm của ngươi —ngươi đối đứa nhỏ giống Lâu Thế Tuyết không hề có năng lực kháng cự.
Ta là người oai phong một cõi, là thương nhân già đời a, gần một năm, ta rốt cục làm cho ngươi mở miệng nói chuyện.
Chỉ là ngươi, khóc.
Nước mắt đã không thấy suốt gần một năm, một giọt một giọt nóng đến độ khiến lòng ta đau đớn không rõ.
Ta rõ ràng thắng, lại không cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-khat/130409/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.