Toàn vở 《 Mẫu Đơn đình 》 diễn xong, ánh đèn sáng lên rực rỡ, vụ sắc dần lên yểu điệu thướt tha. Tiết Hành nhấp một ngụm trà thấm giọng, nghe phòng bên vang tới từng tràng vỗ tay liền cảm thấy hiếu kì. Quay ra nhìn một chút người đóng Liễu Mộng Mai là ai, vừa nhìn lại thấy kinh ngạc, không kiềm chế được gọi:”Lộ Trung.”
Bởi vì phòng khách cách sân khấu kịch đối diện rất gần, Vân Chí Thu theo bản năng mà liếc nhìn một chút, cũng là ngẩn ra. Thẩm Thăng đi tới hỏi:” Làm sao vậy, ngươi nhận thức hắn ư?”
“Ừ, là bạn chơi với nhau lúc còn nhỏ, không ngờ hiện tại hắn ở đây.” Tiết Hành trên mặt buồn vui đan xen, có mấy phần hưng phấn khi nhận ra cố nhân càng có mấy phần bi thương khi thấy cố nhân lưu lạc. Cũng được,dù sao hắn cũng không khá hơn bao nhiêu!
Ngơ ngác mấy phút, Trịnh thư ký ở bên ngoài thấp giọng hỏi dò: “Tư lệnh, Vân Chí Thu yêu cầu gặp Tiết tiên sinh.”
“Để hắn đi vào.” Thẩm Thăng thấy trong mắt Tiết Hành có mấy phần mê man, không khỏi nhẹ nhàng cầm tay của y thấp giọng an ủi: “Vừa là cố nhân, ngược lại cũng để hắn an tâm.”
“Ừ” Tiết Hành đáp một tiếng, chú ý tới cử động của Thẩm Thăng liền sững sờ, năm đó cùng Thẩm Thăng cùng trường chỉ cảm thấy người này cao cao không thể với tới, bây giờ thân cận như vậy y cũng là chưa bao giờ nghĩ tới.
Hóa trang trên mặt Vân Chí Thu cũng không xóa đi liền vội vã mặc cả hí phục chạy tới, đẩy cửa phòng khách. Nhìn thấy Tiết Hành, trong mắt kích động, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-huu/186013/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.