Trong nhà hàng vang lên tiếng nhạc nhẹ nhàng, người đẹp có khí chất thanh lịch, nhã nhặn ngồi trước mặt anh, chính là vợ chưa cưới của anh.
Thành thật mà nói, nếu so sánh Quý Hướng Vãn với cô, khuôn mặt xinh đẹp cũng không chút thua kém, tao nhã tự tin; mà Quý Hướng Vãn lại ôn nhu như nước, giống như mùa xuân làm dịu đi tâm hồn mệt mỏi, chỉ cần là đàn ông, sẽ cực kỳ hâm mộ anh trái ôm phải ấp may mắn có được cả hai người đẹp.
Tay trái nâng chén nước lên khẽ nhấp miệng, anh ngẩng đầu nhìn cái nhìn chăm chú dịu dàng ở phía đối diện, giống như nhìn như thế nào cũng không đủ, quyến luyến say mê không muốn dời mắt.
“Em kêu đói, ra đây lại ngồi xem anh, không chán sao?”
Từ Tịnh Viện lắc đầu: “Không chán.” Có thể nhìn thấy anh, sao có thể lãng phí thời gian ăn cơm trước được. “Thật hi vọng thời gian có thể dừng lại, có thể nhìn anh như vậy cả đời.”
Thật ngốc, chuyện này là không có khả năng.
Không thể tưởng tượng được một cô gái thành thục tự chủ lại có thể nói lời này. Thời gian làm sao có thể dừng lại được?
Anh cúi mắt, nhìn khăn ăn sạch sẽ trên bàn nói: “Em có biết cả đời dài bao nhiêu không?”
“Em không biết cả đời dài bao nhiêu, nhưng nếu là anh, với em ba đời cũng không đủ.”
Anh mở miệng đang muốn trả lời, thì chuông điện thoại vang lên, vốn không muốn để ý đến, khóe mắt lướt qua tên người gọi, liền lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hop-co-tan/2439554/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.