Lời thú tội của Bách Mỹ Tranh vừa thốt ra giống như một cú sốc giáng thẳng vào đầu Hạ Di Giai khiến cô nhất thời không kịp tiếp nhận. Cô trợn tròn hai mắt như không tin vào tai mình hỏi lại:
- Em vừa nói cái gì? Em là người bày ra vụ bắt cóc đó?
Nhận được câu hỏi của Hạ Di Giai khiến Bách Mỹ Tranh càng run rẩy, cô cúi gầm mặt liên tiếp gật đầu thừa nhận.
Hạ Di Giai sau khi liên tiếp xác nhận được rằng vụ bắt cóc kia do Bách Mỹ Tranh tạo ra thì như ngã quỵ. Cô ngồi bệt xuống sàn ánh mắt kinh hoàng, có chết cô cũng không dám tưởng tượng rằng vụ bắt cóc biến cô thành ra bộ dạng thế này lại do chính em chồng của mình sắp xếp. Hạ Di Giai cố trấn tỉnh bản thân, cô xoay sang nhìn Bách Mỹ Tranh với vẻ mặt rối bời hỏi:
- Sao... sao em lại làm thế? Chị đã làm gì mà khiến em căm ghét chị đến như vậy? Tiểu Tranh, chị đã làm gì khiến em không vừa ý?
Bách Mỹ Tranh nghe Hạ Di Giai hỏi xong thì lắc đầu lia lịa, cô xoay sang nhìn chị dâu mình không ngừng dập đầu xuống đất:
- Em xin lỗi chị dâu! Do em nhất thời hồ đồ chứ em không cố ý. Em xin lỗi!
- Không cố ý? Nhất thời hồ đồ? Vậy em nói cho chị nghe đi tại sao em làm vậy?
- Chị dâu, là do em... em... em lỡ thích anh cả! Em ganh tị với tình yêu anh cả dành cho chị nên mới...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hoi-cuoi-lieu-kip-noi-yeu-em/2907607/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.