Chiều hôm ấy khi cả hai đang cùng ra ngoài đi dạo thì một cuộc điện thoại từ Sở Phàm lần nữa khiến không gian trở nên lạnh lẽo. Nội dung cuộc nói chuyện vô cùng ngắn gọn, chỉ gói gọn trong vài câu nhưng thực chất bên trong lại không đơn giản được như thế.
Bách Ảnh Quân nhấc máy, giọng anh vẫn trầm trầm gằn xuống hỏi:
- Có chuyện gì?
- Thưa sếp, hôm nay có một tấm thiệp mời được chuyển đến công ty nói là gửi cho ngài.
- Là thư mời gì?
- Là thư mời dự tiệc của Du thị! Du Hải Dương sẽ tổ chức một buổi tiệc trên du thuyền 5 sao để kỷ niệm 30 năm ngày thành lập công ty giải trí Du thị. Ông ta muốn mời ngài và phu nhân đến chung vui nhưng tôi thấy mục đích hẳn không tốt đẹp được như thế.
- Thời gian là khi nào?
- Vào 5 giờ 30 phút chiều ngày mai, thưa sếp. Hơn nữa bữa tiệc sẽ kéo dài trong 3 ngày liên tiếp. Ngài định thế nào?
- Ông ta đã mời tôi đương nhiên sẽ đi!
- Nhưng... đây rõ ràng là bẫy!
- Đương nhiên tôi biết! Nhưng bắt cá càng lớn thì phải chịu rủi ro càng nhiều hơn nữa lần này thịt đã dâng đến tận miệng sao lại không ăn!
- Ý ngài là...
- Đúng, chúng ta đã thu thập chứng cứ đủ rồi cũng nên kết thúc thôi! Tôi còn đang đau đầu không biết phải dụ ông ta bằng cách nào, giờ thì tốt rồi ông ta tự mình đưa tới tôi đương nhiên sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hoi-cuoi-lieu-kip-noi-yeu-em/2907308/chuong-59.html