Trong căn phòng sa hoa nhưng tối tăm, lạnh lẽo, Du Mẫn Hoa sợ hãi lùi về sau hai mắt không ngừng nhìn chằm chằm về phía trước. Trước mắt cô ta bây giờ là một Bách Ảnh Quân với gương mặt đang đằng đằng sát khí tiến lại gần. Anh hướng đôi mắt lạnh như băng khẽ liếc nhìn Du Mẫn Hoa đầy khinh bỉ, giọng vô cảm:
- Du Mẫn Hoa, cô to gan thật đấy!
Mặt Du Mẫn Hoa lúc này đã tái mét, cơ thể cô ta run rẩy nhìn Bách Ảnh Quân với cặp mắt đáng đáng thương đã giàn giụa nước tỏ vẻ đáng thương nói:
- A Quân, anh nghe em nói được không? Em thật sự không biết gì hết, lúc em tỉnh dậy thì đã thấy mình ở trong bộ dạng này nằm trên giường với anh. Chuyện đã xảy ra một chút em cũng không nhớ.
Nghe vậy Bách Ảnh Quân càng cảm thấy con người Du Mẫn Hoa thật vô sỉ, rõ ràng cô ta bày ra tất cả vậy mà giờ phút này lại có thể ở trước mặt anh nước mắt rửa mặt giả vờ thành bộ dáng đáng thương, mềm yếu. Càng nghĩ Bách Ảnh Quân càng cảm thấy thật ghê tởm, anh nhướng mày nhìn Du Mẫn Hoa rồi cười lạnh:
- Không biết? Du Mẫn Hoa cô cả gan bỏ thuốc vào rượu của tôi, kéo tôi vào phòng rồi tạo dựng hiện trường giả không những thế cô còn sai người dẫn vợ và mẹ tôi đến tận nơi chứng kiến. Từng việc từng việc nãy giờ đừng nói với tôi một việc cô cũng không biết.
Du Mẫn Hoa nghe đến đây thì liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hoi-cuoi-lieu-kip-noi-yeu-em/2907297/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.