Trong một căn phòng trống trên chiếc du thuyền, Bách phu nhân lấy trong hộc tủ ra một hộp cứu thương rồi cẩn thận cầm tay Bách lão gia băng bó. Bà nhẹ nhàng cởi áo vest ngoài của Bách lão gia rồi lấy kéo nhấp một đường vải dài từ cổ tay đến hết cánh tay. Vũ Kiểu vén lớp áo sơ mi lên để lộ phần bắp tay rắn chắc đang chảy máu vì một vết cứa sâu và rộng. Vết thương rỉ máu dọc dài theo cánh tay, vài vệt máu quanh bắp tay đã bắt đầu khô lại.
Thấy thế Vũ Kiểu vô cùng chua xót, bà đau lòng nhìn chằm chằm vào vết thương trên tay Bách lão gia không kìm được mà tiếp tục rơi nước mắt. Thấy vợ khóc Bách lão gia liền luống cuống, ông sợ nhất là nhìn thấy cảnh vợ mình phải rơi lệ. Phu nhân bảo bối mà ông hết mực cưng yêu trước giờ không cho phép người nào làm bà khóc vậy mà hôm nay lại vì bản thân ông khiến bà đau lòng.
- Em đừng khóc! Không phải anh không có việc gì rồi sao? Ngoan, đừng khóc!
Bách lão gia đưa tay lau đi dòng lệ trên mắt Vũ Kiều rồi khẽ mỉm cười trêu chọc:
- Bà xã, bình thường không phải không quan tâm đến anh sao! Thế nào hôm nay lại đau lòng rồi? Em nhìn em xem cũng đã chẳng còn nhỏ gì nữa rồi sao lại mít ướt như thế? Lát nữa nếu các con nhìn thấy sẽ cười cho đấy!
Vũ Kiều nghe vậy thì bày ra bộ dạng giận dỗi, bà đánh nhẹ vào đùi Bách lão gia rồi xoay lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hoi-cuoi-lieu-kip-noi-yeu-em/2907284/chuong-71.html