Hạ Di Giai nghe vậy thì khẽ xoay đầu lại nhìn chồng mình, cô đưa tay chạm nhẹ vào tay anh dịu dàng hỏi:
- Sao anh lại muốn thế?
- Có thể là do anh cảm thấy có lỗi. Cũng có thể vì anh chưa thỏa mãn được lòng tham của chính mình.
Câu trả lời của Bách Ảnh Quân khiến Hạ Di Giai đứng sững, cô khó hiểu cau mày hỏi:
- Anh nói vậy là sao? Em không hiểu!
Nghe vậy Bách Ảnh Quân cười nhẹ, anh nũng nịu vùi mặt vào bả vai của cô tham lam hít lấy mùi hương hoa quen thuộc rồi chầm chậm đáp:
- Lúc nhỏ em biết anh thường ước gì không?
- Anh ước gì?
- Anh ước bản thân có thể lớn thật nhanh để được tự do làm những điều mình thích nhưng rồi khi lớn lên... anh lại muốn được trở lại khoảng thời gian còn nhỏ.
Hạ Di Giai nghe xong thì im lặng, hơn ai hết cô hiểu rất rõ những điều chồng mình vừa nói có ý nghĩa gì. Bách Ảnh Quân lớn lên trong một gia đình hào môn lại còn là con trai lớn, bổn phận và nghĩa vụ là hai từ anh luôn phải khắc sâu trong đầu. Cô đơn và lạc lõng là những thứ anh đã phải gánh chịu từ khi còn rất nhỏ. Khi chỉ vừa mới lọt lòng Bách Ảnh Quân đã định phải gánh trên vai trách nhiệm rất lớn, so với ba người em của mình thì áp lực anh phải chịu là vô hạn.
Thật ra Bách Ảnh Quân cũng có ước mơ, ước mơ của anh là được trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hoi-cuoi-lieu-kip-noi-yeu-em/2907224/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.