Thời gian trôi qua thật nhanh. Mới đó mà trời đã xế chiều.
Hiện tại, Mộc Nhiên Nhiên đang ngồi cạnh giường của Du Hạo Thần, chờ cậu tỉnh lại. Cô cứ chăm chú nhìn cậu rồi phát hiện tay cậu đang cử động.
Vui mừng, Nhiên Nhiên gọi dì Tố Tố:
-" Dì à, cậu chủ tỉnh dậy rồi ".
Nghe giọng cô, dì Tố Tố vội chạy lại. Nhìn tay cậu đang cử động, dì cũng vui mừng không kém.
Hai hàng mi cậu khẽ động đậy, từ từ mở ra. Đợi một khoảng thời gian thích nghi ánh sáng, Du Hạo Thần nhìn rõ mọi vật xung quanh.
Nhiên Nhiên gọi cậu:
-" Cậu chủ ".
Nhìn thấy cô, cậu khẽ nói:
-" Em...không... sao chứ?".
Nhiên Nhiên nghe cậu nói, hốc mắt đỏ lên:
-" Cậu.... em... không sao".
Nhìn cô như vậy, cậu cười nhẹ một cái:
-" Vậy thì tốt ".
Dì Tố Tố dịu dàng nói:
-" Để tôi xuống nhà bếp bệnh viện nấu cháo cho cậu". Dì quay sang Nhiên Nhiên: " Con ở lại chăm sóc cậu chủ nha".
-" Dạ ". Cô gật đầu.
Sau khi dì Tố Tố rời đi, Du Hạo Thần cố gượng dậy. Thấy cậu như vậy, Nhiên Nhiên lấy tay đỡ cậu.
Nhìn cô, cậu hỏi:
-" Hôm trước em đi đâu ".
Cô cúi gằm mặt, tay vân vê vạt áo:
-" Dạ... hôm trước em... em đi sang nhà Khả Hân ạ ".
-" Thật không? ". Cậu nhìn chằm chằm cô. Đôi mắt màu hổ phách như bao trọn lấy cô.
-" Thật... thật ạ ".
-"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-nho-ngoc-nghech-dang-yeu/2546713/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.