Lưu Hoàng Thiên sau khi làm xong bánh, anh cởi tạp dề đi ra khỏi phòng bếp. Không nhìn thấy Nhiên Nhiên ở đâu, anh hoảng hốt hỏi:
-" Thanh Nhã, Nhiên Nhiên đâu? ".
Thanh Nhã đang bấm máy tính, mắt không rời màn hình nói:
-" Đang đứng ở đây mà".
-" Không có, Thanh Nhã em nói đi Nhiên Nhiên đi đâu ".
-" Em đã nói là ở đây mà ". Thanh Nhã nhìn sang chỗ bên cạnh mình, há hốc:"Lúc nãy con bé vẫn còn ở đây mà. Không.... không thể nào ".
-" Ashhhh... Em ở lại đây canh quán, anh đi tìm Nhiên Nhiên ". Lưu Hoàng Thiên nói rồi lấy xe đạp chạy nhanh ra khỏi quán.
Thanh Nhã nhìn theo bóng anh, tỏ ra lo lắng. Không biết Nhiên Nhiên đi đâu ta? Con nhóc này! Chắc anh ấy lo cho con bé lắm?
Xem ra anh ấy thật sự thích con bé đó. Thanh Nhã nhìn theo bóng anh, xịu mặt xuống.
-------------------------------------------------------------
Quay lại chỗ Du Hạo Thần.
Cậu đang lo lắng tìm Nhiên Nhiên thì bên tai loáng thoáng nghe tiếng cô gọi cậu. Cậu nghĩ âm thanh đó phát ra từ cuối hẻm nên dốc sức chạy thật nhanh.
Trong khi đó, Nhiên Nhiên đang rất hoảng sợ. Tên kia như muốn chạm vào mặt cô khiến cô ghê tởm. Vì không muốn hắn chạm vào mình thêm một lần nào nữa, cô đã dùng chân đạp vào người hắn.
-" Au... con ranh. Sao mày dám? ". Nói rồi hắn lao vào cô, định dùng tay xé áo cô thì một giọng nói lạnh lẽo cất lên:
-" DỪNG LẠI ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-nho-ngoc-nghech-dang-yeu/2546710/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.