Nghe tiếng gọi, Du Hạo Thần ngẩng đầu lên nhìn người trước mặt. Nhìn thấy Tuệ Dao, cậu thờ ơ nói:
-" Cậu là ai? Không quen".
Tuệ Dao nghe giọng nói lạnh lùng của Du Hạo Thần, nở một nụ cười dịu dàng:
-" Mình..... mình là.....Lâm..... Lâm.... Tuệ Dao".
Du Hạo Thần không để ý đến câu nói của Tuệ Dao, cậu vớ tay lấy khăn giấy lau mồ hôi cho Nhiên Nhiên.
Thấy cậu chủ lau mồ hôi cho mình, Nhiên Nhiên cười hì hì, cái miệng nhỏ nhắn cất lên thanh âm trong trẻo:
-" Em chép xong rồi nè, được về lớp chưa vậy cậu ".
-" Tôi có nói là em được về lớp sao? ".
Nhiên Nhiên nghe cậu nói, chu chu môi:
-" Nhưng em đã chép xong rồi mà cậu".
-" Còn môn văn nữa, sách giáo khoa trang 57 phần 1,2".
-" Cái..... cái.....gì chứ ". Nhiên Nhiên nhìn chằm chằm cậu, miệng méo xệch.
-" Chép đi, không nói nhiều. Không chép xong là khỏi ra chơi đó ".
-" Hạo Thần...... cậu....". Nhiên Nhiên ỉu xìu. Cô mếu máo ngồi chép nốt phần văn cho cậu.
Nhìn thấy hai người như vậy, Tuệ Dao hơi bực mình vì bị bỏ lơ. Nhưng cô vẫn nhỏ giọng, giả vờ lay lay tay Du Hạo Thần:
-" Hạo Thần, cậu có nghe mình nói không? ".
Thấy tay cô ta chạm vào mình, Du Hạo Thần nhìn cô ta với ánh mắt lạnh lẽo:
-" Bỏ cái tay cậu ra".
-" À.... mình.......mình xin lỗi. Mình chỉ nhờ cậu giúp một việc thôi ". Tuệ Dao nói với vẻ sợ hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-nho-ngoc-nghech-dang-yeu/2546704/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.