Âu Minh Triết buông nhẹ một câu ngay sau đó liền tiến lại gần phía An Tử Nhiên mà ôm chặt lấy eo cô ta rồi hất
mạnh lên chiếc giường lớn xa hoa.
Bị ném mạnh khiến An Tử Nhiên có chút choáng váng, nhưng cũng rất nhanh đã tỉnh táo trở lại mà nhanh chóng õng ẹo.
-Âu thiếu, người nhẹ tay chút. Em đau đấy.
Chưa nói hết câu, một tiếng la dài đã vang lên khiến cô đang quỳ cách đấy không xa cũng phải ngước lên mà để ý.
Ở phía chiếc giường lớn kia, hắn như con thú hoang điên cuồng mà xé con mồi, An Tử Nhiên bị hắn trực tiếp kéo mạnh khiến chiếc váy hàng hiệu rách.
Cơn đau lập tức ập đến khiến cô ta lập tức uốn cong cơ thể mà la hét không ngừng.
-Âu...Âu thiếu, em đau quá. Xin...Xin ngài nhẹ chút....Aaaa.
-Hưm... thật mất hứng.
Hắn nói xong câu liềm đứng dậy ngay lập tức. Ngay sau đó, nhìn liếc qua drap giường một cái xong liền đi thẳng về phía chếc sofa bằng da thật ở giữa căn phòng mà ngồi xuống. Rút từ trong bao thuốc ở trên bàn ra một điếu thuốc là rồi châm lửa mà đưa lên miệng rít một hơi dài. Hai mắt hắn nhắm nghiền, trong lòng lại bắt đầu khó chịu.
-Cô...có thể cút được rồi.
Lập tức An Tử Nhiên liền quỳ xuống ôm đùi hắn mà nói.
-Âu thiếu, xin ngài cho em thêm một cơ hội. Em nhất định sẽ làm ngài hài lòng.
Vừa nói xong cô ả lập tức cúi xuống.
Lại được thỏa mãn khiến cho Âu Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-nho-cua-au-thieu/3725270/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.