“Cũng không còn sớm nữa, chúng ta mau đi ăn bữa trưa thôi.”
Châu Viên Cầm nắm tay Chiêu Dao kéo vào trong bếp. Tô Thư Uyển nhìn vẻ thân thiết của bà với cô gái kia, chỉ biết cười nhàn nhạt rồi bỏ về phòng. Cô với Hàn Chiêu Dao đúng là khác biệt, một bên là cành vàng lá ngọc, một bên chỉ là một đứa con gái tầm thường bị chính cha ruột của mình bán để gạt nợ.
Cũng không biết gần đây Tô Trác sống thế nào. Tô Thư Uyển bởi vì đang trong tình cảnh rối như tơ vò, nên cũng chẳng có tâm trạng để ý đến người cha bạc bẽo đó nữa.
“Chiêu Dao, con ăn cái này đi.”
“Cả cái này nữa…”
Châu Viên Cầm vô cùng quan tâm đến Hàn Chiêu Dao. Bà gắp thức ăn cho cô ấy, còn nhiệt tình hỏi xem cô ấy ăn có ngon miệng không? Đối với sự nhiệt tình này, thật sự Hàn Chiêu Dao có chút không thoải mái.
Cô ấy sợ bà sẽ hiểu lầm về mối quan hệ của mình và Vương Gia Vỹ. Dù sao hắn cũng có người trong lòng rồi, còn Hàn Chiêu Dao… gần đây lại đang tương tư một người…
Vương Gia Vỹ nghe tin từ Trần Kiều, vội vàng trở về dinh thự. Hắn lên thẳng phòng của Tô Thư Uyển, không kịp suy nghĩ mà đập cửa.
“Thư Uyển, Thư Uyển…”
Tô Thư Uyển mở cửa phòng, thấy Vương Gia Vỹ, tâm trạng bỗng trở nên khó chịu. Có lẽ vì cô đang trong giai đoạn nhạy cảm, lại nghĩ đến những lời Vương phu nhân nói mà đâm ra buồn bực.
“Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476453/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.