Chương trước
Chương sau
Vương Gia Vỹ lập tức liên hệ với bác sĩ riêng của Châu Viên Cầm, đến xem tình hình của bà ấy. Cũng may không có vấn đề gì nghiêm trọng, bà chỉ là bị sốc nên mới ngất đi. Hiện tại đang nằm trong phòng nghỉ ngơi để bình ổn lại tâm trạng.

“Quản gia Thẩm, bà chăm sóc cho mẹ tôi, nếu thấy có gì bất thường thì phải báo với tôi ngay lập tức.”

“Vâng, tôi hiểu thưa thiếu gia.”

Hắn gật đầu, nặng nề nhấc bước chân đi lên tầng hai dinh thự.

Về phía Tô Thư Uyển, cô biết Vương Gia Vỹ nói dối để Vương phu nhân không gây khó dễ với cô, nhưng hắn cũng không nên nói cô mang thai. Chuyện này vốn không thể!

Trong căn phòng thoang thoảng mùi hương lài, Tô Thư Uyển đứng đối diện Vương Gia Vỹ, gương mặt căng thẳng nhìn hắn. Một lúc sau mới mở lời:

“Gia Vỹ, anh nói rõ mọi chuyện với phu nhân đi. Em không mang thai.” Tô Thư Uyển quyết không để sự việc đi quá xa nữa.

Nếu như để Châu Viên Cầm biết được hắn nói dối bà, lúc đó hậu quả sẽ còn khủng khiếp hơn bây giờ.

“Đây chính là cách tốt nhất ở thời điểm hiện tại. Mẹ anh nhất định sẽ nghĩ cho đứa trẻ mà dần dần chấp nhận em. Thư Uyển, em có hiểu không?”

Vương Gia Vỹ cố chấp làm theo ý mình, lần này Tô Thư Uyển không thể thuận theo ý hắn. Hai mắt cô không chớp, nhìn chằm chằm vào Vương Gia Vỹ, bình tĩnh nói:

“Nhưng em không mang thai. Anh đang nói dối phu nhân, và nếu bà ấy phát hiện được thì chắc chắn sẽ không đơn giản là đuổi em đi khỏi đây đâu. Gia Vỹ, đừng khiến mọi chuyện thêm tồi tệ hơn nữa.”

“Vậy thì trước khi mẹ anh phát hiện, em mang thai là được.” Vương Gia Vỹ đưa ra thỏa thuận.

Tô Thư Uyển thừa biết hắn sẽ nghĩ như vậy, cô miễn cưỡng lắc đầu. Suốt thời gian vừa qua cô kiên trì uống thuốc tránh thai sau mỗi lần quan hệ, đều là vì không muốn trót mang thai con của Vương Gia Vỹ, không phải là vì cô không yêu hắn, mà bởi vì giữa hai người không thể nào có một kết thúc tốt đẹp.

Một đứa trẻ lớn lên nếu thiếu thốn tình thương của cha hoặc mẹ sẽ không thể có một tuổi thơ vui vẻ. Tô Thư Uyển không thể chịu đựng được việc con của cô sẽ rơi vào tình cảnh này.

“Gia Vỹ, chúng ta không thể…”

“Tại sao lại không thể? Lẽ nào… em không muốn sinh con cho anh?”

Vương Gia Vỹ hỏi, trong lòng đã biết trước đáp án rồi. Tim hắn đau nhói, bàn tay đã cuộn tròn thành nắm đấm từ bao giờ. Chỉ là hắn vẫn muốn cố chấp giữ Tô Thư Uyển bên cạnh mình.

Hắn yêu cô rất nhiều, làm sao có thể để yên nhìn mẹ hắn chia cắt hai người?

“Gia Vỹ, thật sự em…”

“Được rồi, đừng nói nữa, cứ quyết định vậy đi.”

Nhìn Tô Thư Uyển một cái thật lâu, sau đó Vương Gia Vỹ xoay người, đi ra ngoài cũng không quên đóng sầm cửa lại. Hắn trở về phòng, ngồi thu mình ở một góc hút thuốc lá. Vốn đã hứa với Tô Thư Uyển sẽ không động đến thứ gây hại cho sức khỏe nữa, nhưng hắn không thể chống lại được cảm giác tồi tệ đang xâm chiếm toàn bộ thân xác mình ngay lúc này.

Tô Thư Uyển giấu hắn uống thuốc tránh thai khẩn cấp sau mỗi lần quan hệ, hắn biết lâu rồi. Vương Gia Vỹ không vạch trần cũng là vì có nguyên do của riêng mình.

Có điều, hắn đã âm thầm đổi thuốc tránh thai thành vitamin, bởi vì sợ thứ thuốc kia nếu dùng thường xuyên sẽ gây ảnh hưởng xấu đến sức khỏe của Tô Thư Uyển.

Một đêm trôi qua, trên dưới nhà họ Vương ai cũng mang nặng phiền não.

Sáng ra, Châu Viên Cầm ăn một bát cháo nóng, tinh thần đã ổn định lại. Bà vẫn đến công ty như bình thường, còn không quên căn dặn Vương Gia Vỹ:

“Tối nay nhớ đến nhà hàng dùng bữa cùng Chiêu Dao. Lần trước con đã hứa, đừng nuốt lời.”

Hắn thở hắt một hơi, thành thật hỏi:

“Mẹ vẫn còn muốn con qua lại với Chiêu Dao sao? Nếu để nhà họ Hàn biết con khiến một người phụ nữ khác có thai, liệu họ có chấp nhận để con gái của mình đến với hắn không?”

Hay là, bà ấy không cần cháu nội?

“Vương Gia Vỹ, con đừng thách thức mẹ! Đứa con trong bụng Tô Thư Uyển nhất định sẽ giữ lại, vì nó là máu mủ nhà họ Vương. Đợi đến khi cô ta sinh đứa trẻ ra, sau đó mẹ sẽ cho cô ta một số tiền ra nước ngoài sinh sống. Còn con, lần này nhất định phải nghe theo sắp xếp của mẹ.”

“Bằng không, đừng mong có thể nhìn thấy Tô Thư Uyển ở trong dinh thự thêm ngày nào nữa.”

Cháu nội của bà, bà nhất định sẽ không để nó lưu lạc ở bên ngoài. Còn Tô Thư Uyển, Châu Viên Cầm không thể để cô lấy Vương Gia Vỹ được.

“Mẹ đừng có động vào cô ấy. Nếu Thư Uyển có mệnh hệ gì, con không dám đảm bảo mọi thứ được yên ổn đâu.” Vương Gia Vỹ trừng mắt đáp lại.

Hắn ra ngoài, gọi điện thoại xác nhận với Hàn Chiêu Dao cuộc hẹn tối nay. Đúng vậy, hắn sẽ đến nhà hàng gặp cô ấy, nhưng không phải để dùng bữa cơm thân mật, mà là tỏ rõ lòng mình.

Người trong tim hắn, chỉ có thể là Tô Thư Uyển.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.